NHỚ SÀI GÒN !
Đêm về nỗi nhớ không tên,
Giọng ca dĩ vãng ngân lên lời buồn...
Thánh Đường rớt một hồi chuông,
Trái tim lữ thứ có buồn đêm nay?
Nhớ Sài Gòn,
Nỗi nhớ héo hon!
Nhớ tuổi thơ,
Những mãnh tình son
Nhớ con đường,
Nay đã hao mòn...
Nhớ hàng cây,
Nay đã không còn
Có nhau!
Nhớ gì như nhớ hàng cây,
Lá xanh gọi nắng cho đầy trời cao!
Nhớ gì như nhớ mưa rào,
Cơn giông bất chợt làm đau cánh hồng!
Nhớ gì như nhớ hừng đông,
Tiếng gà ngoan gọi nắng hồng dậy đi!
Nhớ gì như nhớ xuân thì,
Môi hồng áo tím bước đi ngượng ngùng!
Đêm Sài Gòn đèn hiu hắt bóng,
Những con đường nằm yên nghe ngóng,
Tiếng đêm dài hai kẻ yêu nhau,
Trong bóng tối thấy chăng sự sống?
Nhớ Sài Gòn,
Một mãnh đời son
Nhớ công viên,
Ghế đá đã mòn
Nhớ mái hiên,
Nhạc khúc nỉ non
Nhớ bạn bè,
Nay đã không còn
Có nhau!
Song NgânDec 22, 06