Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Quần què.
metamorph
#1 Posted : Tuesday, December 12, 2006 4:00:00 PM(UTC)
metamorph

Rank: Newbie

Groups:
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 91
Points: 0


Meta nhớ có lần qua Bắc Mỹ Thuận, có 1 ông già tay cầm đàn Ghi Ta, trước ngực đeo một ống lon đựng bạc lẻ, và 1 cái bảng "Giúp đỡ nghệ sĩ nghèo". Người nghệ sĩ nghèo này có 1 "vũ công" mà Meta đoán chừng là đứa con gái ruột, nom cũng rách rưới và thiếu dinh dưỡng như bố.
Hôm ấy xe bị kẹt bắc khá dài vì phải dành ưu tiên cho một đoàn xe Việt Cộng sang giải phóng Kampuchia để cho bọn Khmer nếm mùi bo bo xã xệ chủ nghĩa. Meta xuống xe len vào vòng người xem hát dạo. Người nghệ sĩ nghèo trịnh trọng:
- Kính thưa quí vị khán giả, chúng tôi là nghệ sĩ nghèo vì nghệ thuật phải lang thang kiếm sống. Xin bà con cô bác vui lòng giúp đỡ. Sau đây chúng tôi biểu diễn bài Bác kính yêu vẫn cùng chúng cháu hành quân.
Nói xong, người nghệ sĩ nghèo gẩy đàn phừng phừng, nghe cũng vui tai đáo để. Hồi đó Meta cũng tập đàn, thấy ai biểu diễn là coi kỹ cái bàn tay trái xem họ chuyển tông, vừa vì tò mò, vừa học hỏi. Người nghệ sĩ nghèo bấm đàn ngộ lắm, 4 ngón tay nằm bẹp dí xuống phím đàn, còn tay kia phẩy lia lịa như kiểu cầm cái giẻ tưởng tượng lau mặt đàn.
- Tổ mẹ bây sao không nhảy mà còn đứng đó. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân. Nhảy con, nhảy lẹ con.
"Vũ công" 7 tuổi mặt mũi trét vôi, thoa môi bằng giấy bao nhang vội chạy ra giữa vòng người, nhảy, quay như kiểu đứng trên ổ kiến. Mặt em xanh lét vì đói, đang nhảy em cúi xuống lượm một mẩu bánh mì ở dưới đất. Mười ngón tay xương xẩu phủi vội mấy con kiến. Mẩu bánh mì có lẽ nằm đấy từ hôm trước vì Meta thoáng thấy có vết dép hằn lên.
Người vũ công không nhảy nữa, ăn đã. Ánh mắt em ánh lên một vẻ gì đó rất man dã của con thú say mồi. Darwin nói phấn đấu để sinh tồn. Mặc kệ nghệ thuật. Ăn cái đã. Người nghệ sĩ nghèo ngừng đờn, xáng cho "vũ công" 1 bạt tai nháng lửa:
- ĐM bây, không nhảy thì lấy gì ăn. Có mà húp quần què nghe con.
Meta là người Bắc. Thầm nghĩ cái quần làm gì có chân cẳng mà gọi là quần què. Hehehe bọn Nam kỳ quả là rắc rối.
Người vũ công văng mất mẩu bánh, cúi chào khán giả, trên gương mặt loang lổ vôi và nước mắt, một đôi môi hồng màu bao nhang nhoẻn 1 nụ cười:
- Xin cám ơn thịnh tình quý vị. Chúng tôi xin tiếp tục biểu diễn, mong quý vị mở lượng hải hà giúp đỡ. Năm xưa Bác gọi đoàn con trả lời...
Người nghệ sĩ lại vung vẩy đôi tay. Ông hát. Tiếng hát ông chìm vào tiếng chửi thề, tiếng cười, tiếng khóc của đám khán giả trẻ nít. Bên đường đoàn xe bộ đội đi ngang tung bụi vào đám người rách rưới. Bằng con mắt hội họa, ta có thể mường tượng một hoạt cảnh siêu thực: Một nỗi hân hoan vì chiến thắng bao trùm khắp không gian trộn lẫn cái phũ phàng của thực tại, cái bất trắc của thời gian biếng trôi về phía trước mà trong đó những sinh vật người ngu ngơ, thản nhiên trước những đảo lộn như băng sơn đảo hải của kiếp nhân sinh.

Metamorph.
Liêu thái thái
#2 Posted : Wednesday, December 13, 2006 6:57:04 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

anh Meta! Black Eye

lâu dữ mới nghe, thấy lại chữ này! cám ơn anh.
Ltt
ngodong
#3 Posted : Wednesday, December 13, 2006 10:36:46 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Black EyeBlack EyeBlack Eye
hoa xuong rong
#4 Posted : Thursday, December 14, 2006 1:01:03 AM(UTC)
hoa xuong rong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 265
Points: 0

quote:
Gởi bởi metamorph


Meta nhớ có lần qua Bắc Mỹ Thuận, có 1 ông già tay cầm đàn Ghi Ta, trước ngực đeo một ống lon đựng bạc lẻ, và 1 cái bảng "Giúp đỡ nghệ sĩ nghèo". Người nghệ sĩ nghèo này có 1 "vũ công" mà Meta đoán chừng là đứa con gái ruột, nom cũng rách rưới và thiếu dinh dưỡng như bố.
Hôm ấy xe bị kẹt bắc khá dài vì phải dành ưu tiên cho một đoàn xe Việt Cộng sang giải phóng Kampuchia để cho bọn Khmer nếm mùi bo bo xã xệ chủ nghĩa. Meta xuống xe len vào vòng người xem hát dạo. Người nghệ sĩ nghèo trịnh trọng:
- Kính thưa quí vị khán giả, chúng tôi là nghệ sĩ nghèo vì nghệ thuật phải lang thang kiếm sống. Xin bà con cô bác vui lòng giúp đỡ. Sau đây chúng tôi biểu diễn bài Bác kính yêu vẫn cùng chúng cháu hành quân.
Nói xong, người nghệ sĩ nghèo gẩy đàn phừng phừng, nghe cũng vui tai đáo để. Hồi đó Meta cũng tập đàn, thấy ai biểu diễn là coi kỹ cái bàn tay trái xem họ chuyển tông, vừa vì tò mò, vừa học hỏi. Người nghệ sĩ nghèo bấm đàn ngộ lắm, 4 ngón tay nằm bẹp dí xuống phím đàn, còn tay kia phẩy lia lịa như kiểu cầm cái giẻ tưởng tượng lau mặt đàn.
- Tổ mẹ bây sao không nhảy mà còn đứng đó. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân. Nhảy con, nhảy lẹ con.
"Vũ công" 7 tuổi mặt mũi trét vôi, thoa môi bằng giấy bao nhang vội chạy ra giữa vòng người, nhảy, quay như kiểu đứng trên ổ kiến. Mặt em xanh lét vì đói, đang nhảy em cúi xuống lượm một mẩu bánh mì ở dưới đất. Mười ngón tay xương xẩu phủi vội mấy con kiến. Mẩu bánh mì có lẽ nằm đấy từ hôm trước vì Meta thoáng thấy có vết dép hằn lên.
Người vũ công không nhảy nữa, ăn đã. Ánh mắt em ánh lên một vẻ gì đó rất man dã của con thú say mồi. Darwin nói phấn đấu để sinh tồn. Mặc kệ nghệ thuật. Ăn cái đã. Người nghệ sĩ nghèo ngừng đờn, xáng cho "vũ công" 1 bạt tai nháng lửa:
- ĐM bây, không nhảy thì lấy gì ăn. Có mà húp quần què nghe con.
Meta là người Bắc. Thầm nghĩ cái quần làm gì có chân cẳng mà gọi là quần què. Hehehe bọn Nam kỳ quả là rắc rối.
Người vũ công văng mất mẩu bánh, cúi chào khán giả, trên gương mặt loang lổ vôi và nước mắt, một đôi môi hồng màu bao nhang nhoẻn 1 nụ cười:
- Xin cám ơn thịnh tình quý vị. Chúng tôi xin tiếp tục biểu diễn, mong quý vị mở lượng hải hà giúp đỡ. Năm xưa Bác gọi đoàn con trả lời...
Người nghệ sĩ lại vung vẩy đôi tay. Ông hát. Tiếng hát ông chìm vào tiếng chửi thề, tiếng cười, tiếng khóc của đám khán giả trẻ nít. Bên đường đoàn xe bộ đội đi ngang tung bụi vào đám người rách rưới. Bằng con mắt hội họa, ta có thể mường tượng một hoạt cảnh siêu thực: Một nỗi hân hoan vì chiến thắng bao trùm khắp không gian trộn lẫn cái phũ phàng của thực tại, cái bất trắc của thời gian biếng trôi về phía trước mà trong đó những sinh vật người ngu ngơ, thản nhiên trước những đảo lộn như băng sơn đảo hải của kiếp nhân sinh.

Metamorph.



Bài viết của bạn làm chạnh lòng HXR. Quốc lộ số 4 và hai cái ferries quen thuộc của tôi, khi tôi đang dạy tại trường nữ Đoàn Thị Điểm, Cần thơ. Sáng sớm đọc văn bạn tôi rơi nước mắt đây. Cảm ơn ngươi viết. HXR
Ba Tê
#5 Posted : Thursday, December 14, 2006 3:03:15 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Chời! Mõ nhọn ơi sao lại đưa cái...quần này lên phất phất dzậy huh ?

3T
metamorph
#6 Posted : Thursday, December 14, 2006 3:54:06 AM(UTC)
metamorph

Rank: Newbie

Groups:
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 91
Points: 0

Cám ơn các bạn đã đọc.
Hú hồn! Meta sợ bài này bị xóa vì cái tựa đề có vẻ too radical. Thực ra, ý của bài này không tục tĩu, nó nói lên cái đối nghịch giữa cảnh "chúng cháu hành quân" và "chúng cháu đói" quanh một bến phà miền Nam.
Meta còn nhớ hình ảnh ghê rợn của một thiếu phụ bị bắn gục trên ruộng, nách còn đeo vài kí gạo ở 1 trạm kiểm soát kinh tế. Thời ấy, mỗi huyện đều có nút chặn không cho gạo thất thoát ở những lộ chính yếu. Các con buôn thường xuống xe, đi vòng xuống ruộng qua mặt "nút chặn" rồi mới lên xe đi tiếp. Các chiến sĩ ta không cố ý giết người, chỉ bắn xung quanh người trốn thuế để cướp gạo thôi. Gạo này chất cao nghệu ở ngoài sân trạm kiểm soát mặc cho mưa nắng làm mục nát, và cả nước đang chết đói. Chẳng may mới có người trúng đạn.
Chị nằm ngửa trên ruộng, vết đạn xuyên từ lưng trổ ra bụng, nhưng máu từ vết thương không nhiều bằng máu từ trong mồm trào ra. Vì cái mồm có tội với nhân dân nhiều nhất : Tội đói.
Sao người Việt Nam khổ thế!
Phượng Các
#7 Posted : Thursday, December 14, 2006 4:16:30 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Ba Tê

Chời! Mõ nhọn ơi sao lại đưa cái...quần này lên phất phất dzậy huh ?

3T


Nếu chính thị là cái quần thì sao lại là húp cái quần? Húp là đưa mồm tợp chất lỏng đưa vào miệng mà. Question

ngodong
#8 Posted : Thursday, December 14, 2006 7:13:46 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Hai chữ "qq" là đọc trại ra của một chữ rất tục. Thường người ta dùng khi chưởi nhau nặng nề - chữ "qq' nhiều người miền Nam nói ra hoài quen miệng, thật ra có nghĩa máu dơ kinh nguyệt của phụ nữ.

Hiểu để đọc và biết.
Phượng Các
#9 Posted : Thursday, December 14, 2006 5:02:32 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị ngodong,
Mình cũng ngờ ngợ như vậy. Như vậy chữ "quần" lại bị trại ra từ một chữ tục (bộ phận sinh dục của nguời nữ). Phải chăng trong câu sau đây nó cũng là một sự đọc trại ra:

Muốn nguời ta (mà) nguời ta không muốn
Xách cái quần đi xuống đi lên

Nếu đúng là chữ trại chớ không phải là cái quần thiệt thì ôi thôi là kinh hoàng ! Shocked

Phượng Các
#10 Posted : Thursday, December 14, 2006 5:07:12 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong
thật ra có nghĩa máu dơ kinh nguyệt của phụ nữ.


Thiết nghĩ máu đó có gì mà dơ. Chính cái ý niệm cho những thứ đó của phụ nữ là dơ bẩn đã đưa người phụ nữ xuống vai trò phụ thuộc trong cuộc sống của một xã hội nam quyền (như phụ nữ không đuợc giữ vai trò cúng kiếng vì sợ đang trong tình trạng "dơ dáy"! Black Eye).
ngodong
#11 Posted : Thursday, December 14, 2006 10:20:16 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Nó đúng là đọc trại ra đó chị PC.

Nên câu ca dao đó kinh hoàng thật đó.

Nhưng người miền Nam thật thà mộc mạc muốn gì nói đó mà. May là nói trại ra rồi đó.
metamorph
#12 Posted : Friday, December 15, 2006 4:22:18 AM(UTC)
metamorph

Rank: Newbie

Groups:
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 91
Points: 0

Điểm khác nhau khá lý thú giữa người Bắc và nam:

Người Bắc có khuynh hướng đặt tên đẹp. Những gì có vẻ thô tục thường được thay bằng chữ khác dễ gọi, dễ nghe hơn. Ví dụ cái chim, cái ghe (cái l...), phân xanh (cứt), nước giải (nước đái),con cò (dái), đi cầu (đi iả)... Lá mơ (người Nam gọi là lá thúi địt), cao lương (trong nam gọi là bo bo), phế liệu (rác), nai đồng quê (thịt chó)
Tóm lại người Nam gọi tên để trao đổi ý, miễn sao cho dễ hiểu. Họ nói tục vì bản chất vật được gọi tự nó tục. Người Bắc trái lại, văn vẻ, cầu kỳ và thường tránh những danh từ thô tục bằng cách thay vào những từ gợi hình, gợi thanh tao nhã hơn. Họ chỉ nói tục khi chửi nhau.
Dĩ nhiên người Nam khi chửi nhau họ cũng nói tục nhưng khi đối thoại thông thường, họ không ngần ngại nói cứt là cứt, con c... là con c..., cái l... là cái l..., kể cả trong trường hợp bề dưới nói chuyện với bề trên:
- Ba! Con Út đòi đi ỉa.
- Bây cho sấp nhỏ đái chưa, tao thấy nó nứng c... máu rồi nè. Coi chừng đái ra tã.
____

Hehehe Hôm nay được nói bậy đã quá!


Phượng Các
#13 Posted : Tuesday, December 19, 2006 7:23:09 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nay nghe chị Ngô Đồng dạy mới biết ra sau một thời gian dài u mê ám chướng! Vậy thì từ nay tui làm sao còn tự nhiên được khi phải nói về cái quần! Dead





Liêu thái thái
#14 Posted : Tuesday, December 19, 2006 10:42:37 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)

Question 2 cô em à, phuwân và chị lại nhớ câu ca dao đó như vầy:

Muốn nguời ta, nguời ta không muốn
Xách cây dù đi xuống đi lên

nên mỗi khi cầm dù thì đứa này lại trêu đứa kia: ai không muốn vậy muh đi xuống đi lên? Tongue
Big Smile
ngodong
#15 Posted : Tuesday, December 19, 2006 10:57:19 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Chị ơi - cả hai đều đúng đó chị ạ. Ca dao mà.

Anh chị khoẻ không?
Phượng Các
#16 Posted : Wednesday, December 20, 2006 2:59:25 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Cái quần thì em nghe từ nhỏ, còn cái dù thì nghe sau này.

Cái chuyện nói tục thì cũng tùy gia đình chớ đâu phải người Nam thường hay nói hơn người Bắc. Ngay như người Nam thì hai cái tiếng "kinh thiên động địa" kia cũng có tiếng để thay thế chớ đâu phải là không đâu.
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.