Lần đầu tiên nó nhìn thấy cuốn sách là ở hội chợ Sách Bà Huyện Thanh Quan. Quyển sách đập vào mắt nó bởi vì cái tựa hết sức thời thượng " Cô đơn trên mạng". Ừa thì ở thời buổi cyber này, có lẽ 2 từ được nhắc nhiều nhất nằm cả trong tên cuốn sách " cô đơn" và " mạng". Xã hội càng hiện đại, vật chất càng đầy đủ thì con người càng thấy cô đơn hơn. Và thử hỏi hiện nay, ai có thể sống mà không một chút gì dính líu tới "mạng" ? Mới hôm rồi vừa đọc đâu đó một bài báo tiêu đề " Internet về với nông thôn". Thế đấy, nông dân Việt nam vốn lạc hậu đến nỗi bây giờ còn ngày ngày con trâu đi trước chiếc bừa đi sau, vậy mà họ cũng biết xài internet thì huống chi...
Không bao lâu sau, nó đã có trong tay quyển sách dày 523 trang đó. Đã dày thế mà font chữ lại rất nhỏ. Nhưng nó không chần chừ đã đọc ngay lập tức, trong vài ngày đã hết gần 200 trang. Đáng tiếc, hào hứng 10 phần giảm còn 5 vì bản dịch quá tệ. Nó cứ vừa đọc vừa "nhặt sạn", bực bội vì những câu trớt quớt không rõ nghĩa, làm phải đoán già đoán non xem thật ra đoạn văn ấy muốn nói cái gì. Ngay cả những chú thích cũng rất tệ, bậy bạ và tuỳ tiện. Không chịu nổi, nó dẹp cuốn sách qua một bên gần 5-6 tháng trời không buồn đụng đến. Mỉa may thay, gần đây đọc tin trên báo mới biết cuốn văn học dịch này đoạt giải sách dịch văn học hay nhất năm 2006! Chắc chắn rằng, những người xét duyệt trao phần thưởng vì độ dày của quyển sách thôi chứ chẳng có ai đọc qua cả!!!
Hai hôm nay, nó giở ra cố gắng đọc cho hết, bởi vì suy cho cùng, đó là một cuốn sách hay và nó không muốn phụ lòng ông tác giả Ba lan đã dày công viết ra. Hơn nữa, tác giả tỏ ra có kiến thức rất rộng về nhiều lĩnh vực - tâm lý học ( cái này chắc chắn nhà văn nào cũng phải có), sinh học, di truyền học, y học, âm nhạc, tôn giáo và cả...IT nữa. Mặc dù internet trong đó còn thô sơ lắm ( có lẽ tác giả viết cuốn này từ lúc net còn sơ khai), nhưng nhà văn đã mô tả rất thu hút và cảm động một mối tình "online". Tình online, tình thật thật ảo ảo như đùa. Feeling thì có sẵn. Bởi tình cảm trên nét xuất phát từ lời nói. Sự giao hoà chia sẽ giữa hai tâm hồn cô đơn từ từ đã đi thẳng tới hai con tim đa cảm, lãng mạn và nồng nhiệt. Những đoạn văn diễn tả nỗi nhớ nhung da diết, mong ngóng từng email, từng message trên instant messenger ( ở đây là chương trình chat ICQ) mới thấy những feeling đó...thật như thế nào!
Nhưng thật thật ảo ảo vẫn mãi là đặc thù của thứ tình cảm online. Cho nên, dù rất "quen thân" trên mạng, yêu đến nỗi tưởng như có thể bất chấp mọi thứ để đến với nhau. Tưởng như quen thuộc nhau đến từng phân vuông trên cơ thể bởi những lời bóng gió khát khao nhuốm một chút dục vọng. Thế mà khi gặp nhau "thật" ở ngoài đời chỉ là sự bối rối, bỡ ngỡ, ngại ngùng thậm chí...hoài nghi! Sự tin tưởng về nhau gần như tuyệt đối trước đó hầu như biến mất khi mặt đối mặt ở ngoài đời - hai người xa lạ lần đầu tiên gặp gỡ. Người này thăm dò, e dè chờ đợi từng phản ứng của người kia...Vậy mà cứ ngỡ, chỉ cần được gặp nhau thôi,thì ngay lập tức đất trời sẽ chao đảo. Hai thực thể kia sẽ tan biến vào nhau, vào hư không, bay lên thiên đàng hạnh phúc...
Rồi trời đất cũng gầm gừ sấm sét và tình yêu cũng được dịp thăng hoa. Song qua cơn dông tố, người ta chỉ thích tìm sự bình yên hơn là sự dấn thân đầy may rủi. Nên, người đàn bà - thầm nhủ: chỉ là net thôi mà -đã bỏ cuộc chơi quay về cuộc sống đơn điệu nhưng an toàn bên gia đình. Người đàn ông si tình vẫn đều đặn gữi nổi nhớ nhung hàng ngày qua những dòng email không bao giờ được đọc hay hồi âm nữa. Người đàn bà, làm được gì hơn ngoài việc ôm đứa con thơ được đặt theo tên người tình ảo vào lòng mà thủ thỉ: Jacob à, nhớ quá !!!
Sep '06
Song Ngư
*Cô đơn trên mạng" or Loneliness in the net
author Janusz Leon Wiœniewski