Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

TƯỜNG TRÌNH CỦA THI SĨ PHIÊU LÃNG VỀ NGÀY GÂY QUỸ CỦA TTNDQH...
duonganhdang
#1 Posted : Friday, December 3, 2004 4:00:00 PM(UTC)
duonganhdang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 10
Points: 0

NGÀY GÂY QUỸ CUẢ TRUNG TÂM NHÂN ĐẠO QUÊ HƯƠNG

Tôi nhìn đồng hồ, mới có 10:30 sáng. Vậy là tôi đã đến đây nửa giờ sớm hơn theo như trong thư. Chung quanh tôi, mọi người trong ban tổ chức đang bận rộn mang các bích chương quảng cáo, bảng tên … và nhiều thứ lỉnh kỉnh khác để chuẩn bị cho ngày ra mắt. Tôi không có ai quen ở đây cả, chỉ vì thích ham vui và cũng muốn biết buổi ra mắt sách như thế nào nên đã “đơn thân độc mã “ tới đây. Mấy hôm trước, tôi đã điện thoại cho nhà thơ Dương Ánh Đăng để hỏi về một vài chi tiết cho ngày gây quỹ này, và được biết sẽ có khoảng 15 phút để trình bày về tập thơ “ Hương Thơ Một Cõi Ru Tình “ mà chúng tôi vừa in ra ( tất cả là 10 người ) nhưng anh cũng cho tôi biết ra mắt sách là chuyện phụ, còn gây quỹ cho Quê Hương mới là việc chính.

Còn hơi sớm nên tôi bước đến trước cửa nhà hàng Thành Được, nơi có treo các hình ảnh về các công tác giúp đỡ cho trẻ em khuyết tật, mồ côi không nhà cửa tại Việt Nam. Những tấm hình đã làm cho tôi thật xúc động khi biết đến những mảnh đời thật thương tâm cuả các em, nhưng tôi cũng vui khi biết đã có rất nhiều cơ quan thiện nguyện mà Quê Hương là một, đã mở vòng tay đón nhận các em và lo lắng, giúp đỡ cho các em có một mái nhà, cơm ăn áo mặc và học hành. Để làm được việc này, Quê Hương đã có nhiều mạnh thường quân, mỗi người giúp đỡ chút ít đúng như câu ca dao mà tôi bỗng nhớ lại : “ Một cây làm chẳng nên non, Ba cây chụm lại nên hòn núi cao “ .

Tôi bước đến gần để hỏi một cô trong ban tổ chức xem ai là nhà thơ Ánh Đăng, cô ta chỉ cho tôi một anh gương mặt hồng hào, và nụ cười luôn nở trên môi. Chúng tôi trao đổi vài câu giới thiệu, sau đó vì anh bận rộn quá nên tôi lại đến gặp cô Hương, người nữ Giám Đốc cuả trung tâm Quê Hương để hỏi thăm về các việc làm cuả trung tâm. Với giọng nói nhỏ nhẹ, cô cho tôi biết hiện nay trung tâm đang có 150 em khuyết tật sống trong một căn nhà tập thể 3,700 mét vuông vách tranh mái lá tại huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương gần Thủ Đức. Vấn đề lo nuôi ăn cho các em là ưu tiên hàng đầu cuả trung tâm để các em có thể yên tâm học hành. Cô kể rằng có em được lượm từ bãi rác, có em tàn tật mù loà bị cha mẹ vứt bỏ được đưa về. Và hy vọng là qua bữa cơm gây quỹ hôm nay, sẽ quyên góp được 5,000 đô la. Số vé bán được cho tới lúc đó là hơn 400 vé, và từ mấy ngày nay đã không dám bán vé thêm vì sợ không có đủ chỗ ngồi.

Quan khách lần lượt đến càng lúc càng đông vì đã gần tới giờ bắt đầu. Đúng 12 giờ trưa, MC Kỳ Duyên lên sân khấu để tuyên bố chương trình được bắt đầu. Một bài thơ cuả nhà thơ Dương Ánh Đăng được ca sĩ Triệu Minh ngâm lên làm cho quan khách đều thông cảm với số phận cuả các em đang bị đọa đầy trong bịnh tật và sự ruồng bỏ cuả gia đình và xã hội Việt Nam. Kế tiếp là phần cám ơn các quan khách tới dự cuả ban tổ chức , và các bài phát biểu cuả cô Hùynh Tiểu Hương, và một bà trong ban điều hành cuả trung tâm. Tôi ngồi nghe và suy nghĩ miên man, cảm phục các việc làm cuả trung tâm đã mang đến cho các em một tình thương vô vị lợi. Sống ở trên đời này, bên cạnh những người chỉ lo cho hạnh phúc cá nhân, vẫn còn các trái tim, khối óc, bàn tay luôn đóng góp để xoa dịu những khó khăn của đồng loại. Tôi bỗng thấy mình thật nhỏ bé.

Chương trình tiếp tục trong khi thức ăn được đưa ra. Tôi ngồi trong bàn cuả gia đình anh Ánh Đăng và một vài người quen của anh. Trên sân khấu, phần trình diễn cuả các ca sĩ Quốc Tuấn, Xuân Xuân đều được quan khách ủng hộ bằng những tràng vỗ tay thật dàị. Vé số để gây quỹ được các cô trong tà áo dài Việt Nam rực rỡ mang đến từng bàn cho quan khách mua cầu maỵ. Những gương mặt thật trẻ, xinh xắn trong tà áo cùng với nụ cười thật tươi nên mọi người trong bàn ai cũng chuẩn bị sẵn để mua một ít vé. Trước đó, cô Hương đã nói với tôi những thiện nguyện viên này có người ở từ xa, và có những người đây là lần đầu họ gặp mặt nhau, chỉ làm việc qua email và điện thoại. Qua bên này, phương tiện truyền thông ngày càng nhanh chóng hơn, nối kết với nhau nên có thể không biết mặt nhau mà vẫn làm việc thật hiệu quả. Cách làm việc cũng được cải tiến nhiều hơn khi còn ở Việt Nam để phù hợp với thời gian là vàng bạc ở trên dất nước này. Nhìn các bạn trẻ đóng góp công sức cho buổi ăn trưa gây quỹ hôm nay, tôi vui mừng vì thế hệ trẻ sau này giỏi quá, một ngày nào đó hy vọng họ sẽ giúp đỡ rất nhiều cho quê hương Việt Nam, cho người dân Việt Nam.

Trên sân khấu, nhà thơ Ánh Đăng đang giới thiệu về tập thơ “ Hương Thơ Một Cõi Ru Tình “ , nhắc đến mọi người đã cùng nhau in chung tập thơ và tặng một số tập cho ngày gây quỹ hôm nay. Nãy giờ ngồi đây tôi hơi buồn vì không có ai để nói chuyện nên một ý nghĩ thoáng qua đầu : “ Phải chi hôm nay có mặt tất cả tác giả trong tập thơ này, có lẽ chúng tôi sẽ vui lắm, mười người ngồi chung một bàn, tha hồ nói chuyện, phá phách … “ . Tôi muốn nhắc đến Chấn Vũ, Gia Phong, Lida Nguyễn, Minh Thi, Phù Phiếm, Tần Khanh, Thu Hằng và Thùy Nga. Phần lớn những người trên đây tôi chưa có cơ hội gặp mặt, nhưng vẫn coi như đã quen lâu lắm rồi, có lẽ vì đã cùng chia nhau một chút lãng mạn trong các bài thơ. Ánh Đăng cũng giới thiệu đến thi tập “ Những Phương Trời Nhớ “ và cho biết một tác giả ở San Jose là anh Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn sẽ tới đây trong vài phút tới. Tôi cũng mong gặp anh Tuấn ở đây, vì tuy đã phá phách nhau qua mạng nhưng chưa có cơ hội gặp mặt. Các tập thơ được đưa đến từng bàn, cũng là lúc anh Tuấn bước vào. Giọng nói miền Nam ngọt ngào, và sự niềm nở cuả anh đã làm cho tôi có cảm tình khi vừa gặp mặt. Chúng tôi ngồi nói chuyện thật vui, và sự có mặt cuả anh đã làm cho tôi bớt lẻ loi, cô độc. Cám ơn anh thật nhiều.

Chương trình vẫn tiếp tục và ca sĩ Chí Sang đang làm quan khách rơi lệ qua bài hát “Điệu Buồn Phương Nam “. Một hình ảnh mà tôi nhớ mãi là anh Chí Sang đã lên tiếng để kêu gọi quan khách ủng hộ cho các trẻ em trong trung tâm Quê Hương. Anh cầm một ống lon và đi tới các bàn để mọi người có thể bỏ chút ít tiền vào cho các em. Cùng với những tiếng vỗ tay là từng đồng tiền bỏ vào ống như là một “ Niềm Hy Vọng Cho Các Em “ ( chủ đề chính cuả buổi gây quỹ ).

Phần cuối của chương trình là phần bán đấu giá các tặng phẩm như các bức tranh cuả anh Ánh Đăng, các bức tượng về Phật do một nhà chùa gửi tặng, một “ flat panel monitor “ của công ty HP … Phần đấu giá được diễn ra trong một không khí thật vui nhộn và lẹ làng. Sau đó là phần xổ số với các giải thưởng là ba chai rượu vang đỏ, một điện thoại hiệu Nokia, và giải độc đắc là một sợi dây chuyền hiệu LV mà các cô đều thích.

Tôi rời khỏi nhà hàng Thành Được lúc 3 giờ trưa, sau khi chào gia đình anh Dương Ánh Đăng và cô Huỳnh Tiểu Hương. Một buổi tiệc gây quỹ thật vui và đáng ghi nhớ. Tuần vừa qua, trong email gửi về, tôi được biết là buổi tiệc gây quỹ đã thành công tốt đẹp, sau khi trừ các phí tổn, đã còn lại 17,000 đô la cho trung tâm Quê Hương. Vậy là “ Niềm Hy Vọng Cho Các Em “ vẫn còn đó, nhờ vào những con tim và bàn tay nhân ái cuả bao nhiêu người đã và đang hướng về các em. Ai nói là tình thương trên đời này đã mất theo những bận rộn của đời sống và ích kỷ cuả con người. Riêng tôi, tôi tin là tình thương luôn là điều vĩ đại nhất trong đời sống.

Phiêu Lãng

21/11/2004


Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.