Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Registered Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,668 Points: 25 Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
|
Công chúa lấy năm đồng kêu xe về trào
Triều Giang
Một câu chuyện vui có thật trong làng cải lương từng xảy ra tại quận Chợ Lách ở miền Tây. Nơi đây mỗi khi trong làng có đám cúng Kỳ Yên rước gánh hát bội, là Ban Hội Tề cử ông Hương Lễ cầm chầu, bởi ông là người sành điệu hát bội.
Ông Hương Lễ là người hấp thụ nền lễ giáo Khổng Mạnh cho nên tánh tình của ông ngay thẳng công chánh, nhưng ông lại có cái tật nóng nảy mà ai ai cũng ngán và sợ ông như thấy cọp. Nhứt là mấy anh kép hát bội càng kiêng oai nể mặt ông hơn ai hết, vì bị ông đánh bất tử một cách bất công.
Như thường năm đáo lệ, làng Bình Xương của quận Chợ Lách đến ngày cúng Thần nên rước gánh hát bội bầu Xê về đình làng, và như thường lệ ông Hương Lễ vẫn cầm chầu. Hai buổi hát trôi qua một cách êm thấm, buổi chiếu thứ ba với vở tuồng mà trong tích tuồng có nàng công chúa trộm lịnh vua cha tư tình với một chú tiểu thuộc về nhóm sư hổ mang. Cuộc thông dâm giữa công chúa và chú tiểu kia đem lại cho công chúa một kỷ niệm cái thai trên tám tháng. Vì khéo giấu kỹ nên cái bụng của công chúa vẫn không có dấu vết gì để ai hay biết cả.
Trong trào có một ông nguyên soái võ nghệ siêu quần, làm nhà vua rất mến tài nên ngỏ ý muốn đưa công chúa hòa duyên cùng nguyên soái. Về phần công chúa thì do bởi cái thai đã gần ngày sanh sản, và cũng vì quá nặng lòng yêu chú tiểu nên cự tuyệt cuộc hôn nhân.
Thất vọng quá vị nguyên soái tìm hiểu cho kỹ vì nguyên nhân nào mà công chúa lại chê ngài, đến chừng khám phá ra cớ sự, nguyên soái liền vào trào phủ phục dưới sân chầu tâu qua câu chuyện tư tình của công chúa cho nhà vua rõ. Nhà vua nổi trận lôi đình liền truyền thị vệ đòi công chúa đến hầu lập tức, không dè công chúa đã biết trước nên nàng vội vã lẻn ra khỏi cửa thành để trốn.
Sau khi hay tin công chúa đã tẩu thoát, nhà vua càng thêm giận dữ, mới truyền cho nguyên soái cấp tốc lên ngựa đuổi theo bắt lại. Ðiều cũng nên biết rằng, công chúa thì đi bộ còn nguyên soái thì cưỡi ngựa cho nên không được mấy dặm đường là nguyên soái đã thấy dạng công chúa chạy ở phía trước giữa cụm rừng.
Theo trong tuồng là công chúa phải chạy băng ngang sân khấu hai lần, đến lần thứ ba là chuyển bụng đẻ tại rừng, và anh kép làm nguyên soái rượt nà theo cận công chúa. Giữa lúc đó công chúa đứng lại nhăn mặt nhíu mày, tay vò lia lịa cái bụng, miệng thì kêu đau tở mở. Công chúa than rằng: “Con ơi! Lúc ở hoàng cung sao con chẳng chịu ra, nơi giữa rừng núi con đòi ra chi cho hại mẹ”.
Giữa lúc một tên quân xách hai cây cờ để che cho công chúa sanh, thì từ phía trong cánh gà, nguyên soái xòng xọc chạy ra hầm hừ đòi bắt công chúa. Ở dưới khán giả người nào cũng sợ giùm cho số phận của công chúa, nhưng có một người vừa sợ lại vừa muốn ra tay nghĩa hiệp giải vây cho công chúa thoát nạn, và người ấy chẳng ai đâu lạ, chính là ông Hương Lễ, người đang thủ cái trống chầu. Lẹ như chớp ông đứng dậy xô ghế nhảy vọt lên sân khấu, sẵn đang cầm cái dùi trống trong tay, ông khệnh cho ông nguyên soái mấy cái nên thân. Bị một ông hương chức của làng đánh thình lình đau quá, ông nguyên soái hoảng hồn co giò nhảy tuốt vô trong chạy mất, giữa lúc ông Hương Lễ còn mắng vói theo một câu: “Cho mầy một bài học để từ rày sắp lên mầy bỏ cái tật ăn hiếp đàn bà chửa nữa”.
Thi hành nghĩa hiệp xong, ông Hương Lễ tỉnh táo xây mặt lại thấy công chúa đứng xớ rớ ở đó, tay đang bồng đứa trẻ mới vừa sanh. Lòng thương hại lên đến cực điểm, ông Hương Lễ quăng cái dùi trống xuống dưới sân khấu, và với vẻ tự nhiên ông móc trong cái hồ bao ra một tấm giấy 5 đồng có hình con công. Ðoạn ông tiến đến trước mặt công chúa nhét tờ giấy bạc 5 vào tay công chúa, miệng bảo rằng: “Nè công chúa, lấy năm đồng kêu xe về trào”.
Câu chuyện làm khán giả ở Chợ Lách được một phen cười vỡ bụng. nguoiviet
|