Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Kim My
Phượng Các
#1 Posted : Wednesday, December 1, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,704
Points: 20,055
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
ngày tình yêu

kim my


Buổi sáng hôm ấy nếu không nhận được mấy tấm thiệp qua email chắc tôi chẳng nhớ là ngày gì. Một tấm từ nhà tôi 'đáp lễ' tấm thiệp vui nhộn tôi gởi cho anh từ hai tuần trước, khi tình cờ thấy quảng cáo trên internet, tôi đã đặt ngày gởi đúng ngày Valentine rồi quên luôn. Một từ người bạn văn, gởi hình một đóa sen hồng ửng nắng, giữa những tàng lá sen xanh mướt Một từ cô bạn cũ vừa tìm được nhau, Lương Hảo tặng tôi hình một cành hoa trắng. Tuy không có ý chờ đón ngày lễ này, nhưng tôi cũng thấy vui trong lòng.

Không hiểu ai đã chọn 'Ngày Tình Yêu' giữa mùa Đông băng giá? Thời tiết lạnh, người nào cũng mặc quần áo dày mấy lớp, trông giống con gấu nhồi bông, ôm nhau tưởng như ôm mền. Thời tiết lạnh cóng, không có dịp để cùng nhau đi bách bộ dọc bờ sông, hoặc ra công viên ngắùm trời mây cây cảnh như mùa Hè, hoặc 'tình' hơn nữa thì cho 'Ngày Tình yêu' vào mùa Thu "dưới trăng mờ thổn thức" có phải là thú vị hơn không?

Chiều hôm ấy, trước giờ tan sở, chị tôi phôn dặn lại nhà chị ăn bún bò Huế. Tôi phôn điều đình với nhà tôi, cô em gái sẽ đón tôi từ nhà để đi đến chị, anh từ sở đến đó, khi về sẽ chung một xe. Tôi muốn tránh cảnh chồng lái theo sau xe vợ, kiểu "anh theo Ngọ về" Y2K. Nhưng khi tôi và cô em vừa định đi thì nhà tôi về tới. Tôi ngạc nhiên hỏi: "Uủa, sao anh lại về nhà?" Nhà tôi cười cười đưa tặng tôi bình hoa hồng thật tươi và một hộp kẹo chocolate. Tôi vui mừng, cám ơn nhưng không dám .. làm gì vì có sự hiện-diện của vợ chồng cô em gái. Đem hoa để trên bàn, tôi thở đầy một phổi hương thơm rất ngọt của hoa hổng. Tôi lưỡng lự, rồi quyết-định đem hộp kẹo đến nhà chị. "Tình non sắp gìa rồi" của chúng tôi đón ngày tình yêu như vậy cũng... khá rồi.

Mà đâu có thể nói là già nhỉ! Bậy giờ tuổi thọ trung bình lên đến 80. Hôm nay, TiVi chiếu cảnh hai ông bà già 95 tuổi, đã "đẹp duyên cầm ..cự" được 75 năm. Ôâng bà lấy nhau "ngày anh hai mươi tuôỉ". Bây giờ trước TiVi phỏng vấn, hai ông bà già khọm ngồi bên nhau, bà vẫn là người nói nhiều, ông vẫn là người kiên nhẫn yên lặng ngồi cạnh, thỉnh thoảng ông phát-biểu ý-kiến (mà không cần biết có ai đang nghe mình không). Có lúc tình già lẩm cẩm, cả hai ông bà cùng nói một lượt, rồi môt người nhận ra và im cho người kia nói. Tivi bình phẩm bí quyết của hai ông bà là cùng làm việc chung với nhau trong nông-trại gia-đình. Theo sự nhận xét của tôi qua những gì thấy trên Tivi, có lẽ hai người thường xuyên gần gũi và nói chuyện với nhau nên hiểu tánh ý của nhau, thêm vào đó, tuy ông nói gà bà nói vịt, ai muốn nói gì thì nói, mà vì không ai bắt người kia phải đồng ý với mình nên không cãi nhau, do vậy mới làm "người tình trăm năm" được. Tivi còn chiếu hình các cụ 102, 103 tuổi mà vẫn được khen là "She is beautiful!" Bậy giờ ụ mình mới có 'bốn bó' thôi, hãy còn trẻ chán. Thỉnh thoảng báo chí vẫn đăng tin mấy ông bà ở "lưá tuổi thích .. cereal" (bỏ vào sữa là .. khỏi cần nhai) 70 vẫn còn lên xe hoa, đâu thua gì tuỗi trẻ. Như vậy, nếu nghĩ mình gìa là sai lầm lắm thay!

Tôi ngại nhà tôi sẽ không vui vì hộp kẹo anh tặng mà tôi không dùng; nhưng khi về anh không cằn nhằn, tôi thấy thoải mái, nếu có được tính "không chấp" của hai ông bà gìa thì "yêu em dài lâu" là chuyện có thể xảy ra lắm.

Nhà tôi có tật coi tivi khuya, mà tôi biết trong ngày lễ tình yêu này, mấy ông ưa kiếm chuyện đòi "bonus". Tôi lại không phải là con cò, không thích đi ăn đêm, không phải tại sợ đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao, mà tới giờ ngủ là hai mắt tôi mở hết nổi. Tôi nhắc anh đi ngủ, anh tắt tivi liền -chuyện lạ bốn phương! Chúng tôi nằm nói chuyện bâng quơ. Tôi có tật mắc cở nên không khi nào dám "tuyên chiến", đên khi nhà tôi biết là đã được cấp "giấy phép" thì đứa con gái lớn không dưng đi vào phòng hỏi:

- Ba mẹ ngủ chưa?

- Chưa, có chuyện gì vậy con? Bậảt đèn lên giùm mẹ

- Con phải điền cái giấy này, quá hạn rồi, ba mẹ giúp con đi.

- Con biết hết hạn từ hồi nào?

- Hồi tuần trước.

- Sao bữa nay mới hỏi? Bây giờ mẹ phải ngủ, mai làm được không?

- Cũng được.

Nói rồi nó vứt giấy tờ xuống thảm, xà vào giường, lấn tôi vào giữa, nằm ôm mẹ tỉnh bơ. Đâu còn nhỏ gì, vậy mà vẫn thích nằm ngủ với mẹ. Nhà tôi xoay lưng lại, coi như "đình chiến". Con nhỏ tắt đèn, nằm ôm mẹ một lúc rồi lên tiếng:

- Con thích bình bông ba tặng mẹẩ ..

Rồi bất chợt, nó "phỏng vấn" tôi kiểu 'nhập đề lung khởi':

- Ba mẹ có ôm nhau không vậy? Sao không thấy ôm nhau bao giờ vậy? Bộ Việt Nam không 'ôm hung' nhau hả?

- .... ? Không lẽ ba mẹ ôm nhau trước mặt các con?

- Sao không có khi nào cái cửa phòng này đóng vậy?

Tôi suýt bật cười, mà phải ráng nhịn - quả thật mình đáng bị cười!

- Mẹ đóng rồi nửa đêm các con sợ gì, chạy qua thấy cửa đóng lại thất kinh.

- Mà sao tối nào con cũng thấy ba coi tivi, mẹ đọc sách? Khi con có chồng thì trong phòng ngủ sẽ không có tivi, không có sách, "only love"! Mà sao mẹ ưa qua ngủ với em vậy?

- Con nói ba kìa, chừng nào tivi hết gì để coi thì ba mới nghĩ tới me.

- Ba à, ba phải 'appreciate' mẹ, phải 'spend time' tới me chứ.

Nhà tôi lên tiếng:

- Em nói gì kỳ vậy? Mấy bữa nay anh phải làm việc mà.

Nhà tôi làm cho một hãng computer lớn ở US, tình trạng căng thẳng của nhân-viên cũng cỡ đó. Anh về nhà sau bảy giờ tối, có khi còn làm việc ở nhà đến khuya. Khi trước chúng tôi làm chung sở và thường xuyên bị bực dọc vì áp lực tại sở. Tôi tư-động rút lui, xin làm công-chức. Từ đó, không khí gia-đình được yên ổn hơn một chút, nhưng nghề viết chương-trình của tôi sút giảm thấy rõ.

Con nhỏ tiếp tục

- Ba mẹ phải đóng cửa phòng để có "privacy", chắc con phải làm "marriage counselor" cho ba mẹ.

Tôi cười thầm, nghĩ "Nhà chuyên viên ơi, cô đang phá đám mà còn nói gì"

Nhà tôi phân-trần:

- Ba có "privacy" cũng không làm gì được. Mẹ nửa là bà chằng, nửa là cô bé mắc cở, nhiều lúc ba không biết thiệt mẹ muốn gì.

- Sao 'mắc-cở''? .. Ồ, mẹ "shy" hả? Trời ơi, mẹ có chồng lâu lắm rồi mà còn "shy" hả? ... Ba làm gì mà mẹ phải bà chằn?

Tôi nhéo tay nhà tôi ra hiệu bảo ngừng ăn nói kiểu đó, và bảo con:

- Tại ba coi tivi đến khuya, rồi nói chuyện không cho mẹ ngủ thì mẹ phải bà chằng chứ. Thôi ngủ đi, mai mẹ phải đi làm.

Tôi quay sang ôm lưng nhà tôi để an ủi 'chiến-sĩ', 'cố-vấn' phản-đối ngay:

- Con qua đây để ngủ với mẹ mà mẹ quay lưng ra con vậy?

Tôi lại phải quay sang, lòng đầy những ý nghĩ, con lớn rồi, biết nói những lời của 'cố-vấn' mà lại đòi nằm với mẹ. Chắc nhà tôi cũng nghĩ như tôi và có lẽ đang thất vọng. Tôi nhìn đồng hồ, trễ quá mai còn phải đi làm. Khoảng hai mươi phút sau, 'cố-vấn' tự-động rời phòng, không quên khép của lại.

Sáng hôm sau vào sở, tôi nhận được một loạt email của mấy con nhỏ bạn thời trung-học 'phá như quy', nhưng lại dễ thương 'nhất thế-giới'của tôi, những linh-hồn nhỏ của 'khung cửa mùa Thu' (vậy mà "được" nhiều "quý ông" ..ẩ nể như gì!) Chúng tôi hỏi nhau ốqua email ố "Ê, có ai đươc bonus gì không?" "Anh Tài tặng Hương cái gỉ vậy?", "Tặng cái búa!". Tôi bật cười, lâu lắm không nghe lại chữ này- nhưng Hương lại đính chính ngay: "Tụi này không chơi Valentine, vì ngày nào cũng là ngày để thương yêu nhau hết". Chà, sống được như vậy, coi bộ các cố-vấn hôn-nhân thất nghiệp dài dài. Phượng rên rỉ:"Em gởi thiệp cho chồng em, mà ảnh im lặng là vàng", "Không phải đâu, tại hai trái tim không đập chung một nhịp đó", "Bởi vậy, em mới làm hai câu thơ con cóc: Có chồng thì kệ có chồng. Đồng sàng dị mộng, nằm không cho rồi". Hiền chán chường: "Hôm qua chẳng được "bonus" gì mấy bồ ơi, chắc tại làm việc không giỏi ", Hằng than: "Tui gặp ông chồng không 'galant' chẳng biết Valentine là gì, còn mấy bồ chắc 'get bonus' dài dài, nhất là nhằm ngày của mấy ông!" A! vậy là Valentine được bầu làm 'ngày của các ông!', vì ông nào cũng 'kiếm chuyện' trong ngày này? Lan là kẻ âu sầu nhất trong đám, Lan gởi một bảng về những điều người ta nên lấy làm hạnh-phúc. Ngay câu đầu đã mô tả tình cảnh của Lan "Bạn hãy lấy làm hạnh-phúc khi chồng bạn cằn nhằn vì bạn dọn cơm trễ, điều đó chứng tỏ là chồng bạn đang ăn cơm ở nhà với bạn thay vì đang ăn với một ngươì khác", điều này làm cả đám buồn mấy phút.

Khi ở lứa tuổi hai mươi, ba mươi, tôi vẫn còn lý-tưởng: "Nếu chồng lộn-xộn là cho 'nghỉ việc' liền", và cũng từng tuyên-bố: "Nếu hết yêu nhau rồi thì tha cho nhau, đường ai nấy đi, khỏi làm khổ nhau". Đến nay, khi thấy nhiều cảnh đời -kểụ cả cảnh mình- chịu không nổi, hiểu không thấu, tôi trở về ôm ý nghĩ của ông bà mình thuở xưa "Ráng sống với nhau vì con cái". Dù đang ở hải-ngoại, trên đất tư do, khi mà số người ly-dị ngày càng nhiều, lý-do ly-dị ngày càng vô-lý; dù với bất-cứ lý lẽ gì, tôi thấy trẻ con vẫn là nạn nhận chính, là kẻ chịu thiệt thòi nhiều nhất. Tôi đành có quan-niệm mà các bạn tôi cho là không hợp thời: Vợ chồng hãy coi nhau như bạn bè, để người kia có tư do riêng, thì cả hai sẽ có không khí riêng để thở; Nếu không thể hợp nhau được thì mình cũng phải "nín thởủ qua cầu", chờ cho các con khôn lớn, rồi biét đâu đời lại dễ thương hơn, hoặc cuối cùng đướng ai nấy đi mà không gây nhiều đau khổ cho con. Điều này là bài học rút từ .. bể khổ của tôi, và chúng tôi vẫn còn đang bơi lội, đôi khi vùng vẫy, trong 'giòng sông định-mệnh' ấy, có lúc tưởng cũng muốn chìm luôn.

Một ngày cho tình yêu, một tấm thiệp, một bông hoa, một quyển sách, một vài chăm sóc nhỏ... rất nên có, nhưng cũng chưa đủ để đền bù những khổ đau phiền muộn mà chúng ta không ngừng tặng nhau hàng ngày. Nếu được như Hương nói: "Ngày nào cũng là ngày của thương yêu" thì chắc tôi chẳng mộng thiên đường! Những sự chú ý đến nhau dù nhỏ nhoi, trong cuộc sống hàng ngày, cũng giúp chúng ta có sức để chống đỡ, để quân bình những phiền muộn đến từ nhiều dị-biệt. Tình yêu như hoa, không tưới thì sẽ khô héo. Tình yêu hôm nay có nhiều điều kiện để đổ vỡ vì sự độc lập của cá-nhân và cám dỗ của xã-hội, vì vậy Một 'Ngày Tình Yêu' không thể nào đủ được.

Kim My
Feb. 2001
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.