Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tự trị bệnh đau thần kinh tọa
xv05
#1 Posted : Saturday, June 21, 2008 4:00:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Một kinh nghiệm tự trị bệnh đau thần kinh tọa
(Hổ Cáp Ngô Duy Lâm)



Trong mấy ngày vừa qua, nhân dịp được đọc một bài phỏng vấn đăng ngày 29/2/2008, giữa phóng viên Trà Mi thuộc Đài Á Châu Tự Do (RFA) với Bác Sĩ Định, chuyên khoa về cơ xương khớp, hiện đang hành nghề tại Việt Nam; tôi cảm thấy mình có bổn phận đối với quý vị cao niên lỡ vướng phải căn bệnh được mọi người gọi là bệnh đau thần kinh tọa, nếu quý vị nghe theo lời khuyên của các vị lương y để chữa trị đúng cách cộng với phẫu thuật cùng thuốc men và đã khỏi bệnh.

Xin quý vị bỏ qua khi đọc được bài này vì mục đích của tôi là lấy kinh nghiệm bản thân và đã chỉ cho một vài người bạn già, không qua y khoa hiện đại, không dùng phẫu thuật, không dùng dược liệu mà chúng tôi đã tai qua nạn khỏi trong vòng 3 đến 4 tháng chữa bằng ngoại khoa, tự mình chữa bệnh cho chính mình với sự siêng năng tập luyện hàng ngày thì kết quả sẽ đến rất nhanh với những người tin vào khả năng tồn tại mà Thượng Đế đã ban cho chúng ta vậy xin mời coi tiếp bức thư này và sau đây câu chuyện bắt đầu:

Đầu năm 2001, tôi bị suy thoái mấy đốt xương sống giữa L3 và L5, đặc biệt đĩa đệm giữa L4 và L5 đã lồi ra (protrude) đồng thời có một cái gai tại đây. Tôi được giới thiệu đến một vị chuyên khoa và nhận được lời khuyên là tránh không được làm những việc nặng nhọc, không được mang vác hay xách tay vì với bệnh này thì 1 kí lô cũng là quá nặng, thêm vào đó tôi lại được giới thiệu đến một cửa tiệm bán đồ chỉnh hình cho những người tàng tật để mua một cái đai lưng bằng plastic cứng như thép thay thế cho cái đai lưng bằng vải đàn hồi vì nó không đủ sức bó chặt vùng thắt lưng có những đốt xương suy thoái.

Tôi đã dùng đai lưng plastic để bó cứng lấy những đốt xương này lại, không cho chúng chuyển dịch mỗi khi tôi đi lại trong những sinh hoạt hàng ngày nên đã giảm thiểu được phần nào sự đau đớn do gai và đĩa đệm tạo ra. Nhiều đêm, đau quá tôi đã phải mang đai lưng này để ngủ và đó là cả một cực hình. Ông Bác sĩ chuyên khoa cho biết nếu uống thuốc một thời gian mà bệnh không thuyên giảm thì cách tốt nhất là dùng phẫu thuật để sửa lại cột sống thì mới hy vọng hoàn toàn dứt bệnh.

Sau hơn một năm mang dây nạng lưng bằng plastic, mọi hoạt động của tôi rồi cũng từ từ bớt đi theo tuổi tác, căn bệnh đau mấy đốt xương sống lúc đầu tưởng đã qua khỏi không vì phẫu thuật mà vì mang đai lưng đặc biệc này nhưng tôi đã lầm. Tháng 8 năm 2003, cơn đau tại vùng xương sống đã chạy xuống đến gót chân phải của tôi mà chúng ta thường gọi là đau thần kinh tọa đã đến. Tôi được giới thiệu chup hình X ray vào ngày 21/8/2003, khi tôi vừa đúng ở cái tuổi “Thất thập cổ lai hy” với kết quả là: khoảng hở giữa các khớp xương từ L3 đến L5 và L5/S1 (level) đĩa đệm đã có triệu chứng hẹp lại kể cả T12/L1 (level), nó đè vào thần kinh tủy sống cho nên theo lời ông Bác sĩ gia đình thì chỉ có ba cách:

1. Giải phẫu để dứt căn bệnh.

2. Đến phòng tập Vật Lý Trị Liệu để nơi đây bác sĩ chuyên khoa Vật Lý sẽ giúp cho tôi được giảm đau và hy vọng sẽ phục hồi được chức năng của cột sống.

3. Uống thuốc giảm đau và mang căn bệnh này cho đến suốt cuộc đời còn lại.

Thưa quý vị và các bạn, nghe đến giải phẫu, sự may rủi ngồi xe lăn tuy thấp nhưng không phải là không có, phải nằm sấp tới 5 hoặc 6 tháng mà chúng ta chỉ nằm sấp khi tập lẫy lúc mới sinh ra được vài tháng, hay những lúc vui thú cuộc đời chứ đâu đã có ai nằm sấp đến vài tháng trong lúc đó thì mọi sinh hoạt hàng ngày phải tùy thuộc vào người bạn đời thật là phiền toái. Sau khi nhận toa mua thuốc giảm đau và giấy giới thiệu, tôi đến gặp một ông bác sĩ về khoa vật lý trị liệu. Tôi đã đến thăm ông một lần và chỉ một lần duy nhất mà thôi vì tôi đã hiểu những nguyên tắc căn bản của vật lý trị liệu cho nên dù ông ta có điện thoại cho tôi nhưng tôi lấy cớ chờ giải phẫu.

Trở về nhà với cây gậy trên tay, tôi suy nghĩ mông lung để tìm ra nguyên nhân nào đã đưa tôi vướng phải căn bệnh hiểm nghèo này. Nhiều đêm những khi thức giấc tôi không cựa được mình vì đau quá, đến buổi sáng khi trở mình để ngồi dậy lo phần vệ sinh buổi sáng thì “Chúa Mẹ Ơi” đau quá, không ngồi dậy được, muốn ra khỏi giường thì chỉ còn có một cách duy nhất là lăn cho thân mình rớt xuống sàn nhà rồi thì như con nít mới 6, 7 tháng, tôi đã bò ra đến cửa để vịn vào cánh của mà từ từ nhấc thân mình đứng lên rồi hai tay hai gậy đi vào phòng vệ sinh. Vợ và con tôi đều khuyên: “thôi bố ơi, xin giải phẫu cho mau lành bệnh chứ cứ mỗi ngày mỗi nhìn cái cảnh ‘bố bò bốn chân’ thì làm sao chúng con chịu nổi”.




Tôi có một người bạn đã giải phẫu cột sống, tuy phải nằm một chỗ đến 6 tháng nhưng sau đó thì đi lai bình thường cho nên tôi đã siêu lòng và có ý định xin được giải phẫu để trị căn bệnh quái ác này. Nhưng tôi chợt nhớ lại thời gian tôi bị đau ở bả vai trái, lúc đó là giữa năm 1999, cái đau nó làm cho tôi không nhấc được cánh tay qua khỏi đầu để gãi lưng, cánh tay trái chỉ nâng được lên ngang tầm mắt thì vì đau quá nước mắt ứa ra thế là lại dùng tay lành để đỡ tay đau khi hạ xuống; qua X ray, và khi siêu âm, bà Bác sĩ hỏi tôi:

-Ông làm công việc gì mà sợi dây gân đã bị tưa ra như thế này?

-Dạ thưa bà, tôi đáp, tôi bị đi tù tại trại tù của Cộng Sản Việt Nam mất gần 8 năm, tôi đã bị lao động khổ sai, phải gồng gánh mấy năm trời, lúc nào trên hai vai tôi cũng có 2 thùng nước khoảng 40 kí lô trên đôi vai khi đi làm đồng cho nên giờ này nó mới theo thời gian mà đứt những sợi dây li ti của sợi dây gân bên vai trái.

Nghe tôi trả lời xong, bà bác sĩ quay qua cô phụ tá rồi nói:

- Siêu âm luôn bên vai phải cho tôi xem sao?

Sau khi nhìn thấy hình ảnh hiện ra, bà Bác sĩ nói với tôi:

- Sợi dây gân bên vai phải của ông cũng bị tổn thương nhưng chưa đến nỗi nào nếu được chữa trị ngay bây giờ, còn bên vai trái, tôi giới thiệu ông đến gặp bác sĩ chuyên khoa để chích thuốc đồng thời có thể ông sẽ được giải phẫu để hết đau nhức và ông có thể xử dụng được cánh tay này nếu ông còn muốn lái xe.

Cầm tờ giấy giới thiệu trên tay, tôi đến gặp ông chuyên khoa, sau khi định bệnh tôi được chích một mũi thuốc vào vai trái cùng với toa mua thuốc đồng thời có ngày hẹn đến chích thêm mũi thứ hai, nếu khả quan thì không phải giải phẫu, còn không thì ông chuyên khoa sẽ lên danh sách cho tôi được giải phẫu càng sớm càng tốt.

Gần hai tuần sau, tôi quên luôn ngày hẹn chích mũi thuốc thứ hai chỉ vì các con tôi trong việc buôn bán, chúng nó gặp khó khăn về thợ thuyền cho nên chỉ có bố nó là giúp nó được mà thôi cho nên trong mấy ngày này, nhiều đêm trong lúc trời chưa sáng, điện thoại reo lên, người đầu dây là con tôi:

- Bố ơi, giờ này (3 giờ sáng) thợ không đến làm, bố lên giúp con nghe bố, con làm xong, bố chỉ việc bỏ vào lò nướng là xong, 5 giờ con phải trở về tiệm của con, bố ở đây khi nào cô bán hàng đến là bồ nghỉ.

-Sướng nhỉ, 3 giờ sáng anh đánh thức bố rồi giao ‘nhiệm vụ’ nướng bánh cho bố, cháy khét ráng chịu, nhưng được rồi, bố sẽ có mặt sau 25 phút lái xe.

Khi lên đến tiệm, lo nướng bánh làm bánh như tôi đã làm bánh mì ở trại tù Yên Bái, tôi đã cử động hai tay mấy tiếng đồng hồ, quên cả cái đau và cũng quên luôn cái hẹn mũi thuốc thứ hai. Sau một thời gian ngắn giúp các con tôi tay trái của tôi đã trở lại bình thường lúc nào tôi cũng không hay. Nay thì đến cái lưng: nào là gai nào là đĩa đệm lồi ra, khoảng hở của đĩa thu hẹp lại, vôi hóa v.v. vậy nguyên nhân nào đã đưa đến cột sống của tôi thoái hóa trầm trọng?

Suy đi, nghĩ lại, tôi mới nhận ra rằng khi con người vận động như: đi, đứng, nằm, ngồi, mỗi tư thế đều phải xử dụng cột sống, nay khi bị đau, tôi đã bó chặt nó lại, không cho nó hoạt động vì sợ đau cho nên vì ở tư thế bất động, cột sống lại mau thoái hóa và kết quả là hiện tại tôi đã phải bò như con nít tập bò bằng hai tay và hai đầu gối mà giới nhà binh chúng tôi thường nói là: “Xin quỳ hai gối chống hai tay” vào những lúc thức dậy. Nghĩ đến đây, tôi vứt luôn dây đeo lưng đồng thời tôi nghe lời ông bác sĩ vật lý trị liệu cũng như ông bác sĩ gia đình đã cho tôi một lời khuyên là tập đúng cách để hãm lại đà xuống dốc của cột sống đang thoái hóa, do vậy tôi đã tự tìm cho mình một cách tập vận động cột sống, đem lại sự dẻo dai cho cột sống theo theo tôi nghĩ có thể sẽ hết bệnh. Với những lập luận của tôi nghe có vẻ hữu lý đồng thời tôi không còn thời gian để tìm ra một lối thoát nào khác cho nên việc đầu tiên tôi làm là phải làm sao cho cột sống dẻo dai như xưa là thượng sách, nếu không xong mới đi tìm một cách khác như giải phẫu để hết bệnh chẳng hạn.




Nhìn mấy đứa cháu lắc vòng Hoola Hoop, tôi chợt nảy ra ý kiến mình cũng lắc vòng như tụi nhỏ để các đốt xương sống vùng thắt lưng chuyển động, tự nó ma xát với nhau qua đĩa đệm, tự nó sẽ bào mòn những gì gọi là vôi hóa nếu có đồng thời động tác cúi gập người về phía trước “may ra” sẽ đẩy đĩa đệm đã lồi ra vào lại vị trí cũ thì “có lẽ” sẽ giảm đau và hết bệnh cũng nên. Nằm trên giường với cơn đau xé ruột, nghe tôi giải thích với nhà tôi xong thì nhận được một câu nói:

-Ông đă 70 tuổi có lẻ, nay ông đòi lắc vòng thì ông có “ấm đầu hay không?”.

- Bà lầm rồi, tôi mà lắc vòng như tụi nhỏ thì gẫy xương sống ngay nhưng tôi sẽ tập những động tác theo kiểu ‘lắc đít’ như con nít, từ chậm đến nhanh từ ít đến nhiều thì có cơ may nhiều đấy.

-Ừ ông làm sao thì làm, mà bằng cách nào ông lắc đít?

- Này nhé, sáng mai ngủ dậy, tôi bò ra cửa, sau khi đứng được dậy, tôi sẽ vịn cửa và từ từ lắc cái mông của tôi theo chiều kim đồng hồ và ngược lại vài chục lần xem sao, bà phụ tôi khi tôi cần đến sự trợ giúp của bà.

- Được, nhưng khi lắc đít thì nghe ngóng xem nó có sao không nhé chứ ông mà ‘mải mê lắc đít’ rồi nó chạm vào dây thần kinh cột sống và đứt thì tàn cuộc đời đấy.

Sáng hôm sau, khi bò ra đến cửa, tôi vịn và đứng dậy, hai bàn chân dạng ra cách nhau chừng 30cm và từ từ lúc lắc thân mình, mới vài cái theo chiều thuận (kim đồng hồ), tôi nghe ê ẩm vùng thắt lưng nhưng vì động tác thật chậm và thật nhẹ nhàng, tôi cảm nhận được sự giảm đau của toàn thân sau vài chục cái lắc thuận. Mừng quá tôi lại lắc theo chiều nghịch (ngược kim đồng hồ) vài chục lần và thưa quý bạn tôi đã không phải bò bốn chân vào pḥng vệ sinh mà đã lần theo bức tường để mở cửa, rửa mặt và đánh răng cùng làm những công việc khác.

Xuống đến nhà dưới, lần từng nấc thang, tôi đến trước bàn ăn, kéo cái ghế dựa, mở TV coi tin tức trong lúc đứng vịn thành ghế, tôi đã lúc lắc thân mình cho vùng thắt lưng chuyển động, tôi mải coi tin tức nên quên luôn không đếm xem mình đă lắc được bao nhiêu cái lắc đít trong khoảng thời gian 5 phút tin tức. Quá phấn khởi, tôi chống gậy và tự pha cà phê và làm thức ăn sáng trong khi nhà tôi còn ngủ. Ăn xong tôi lại chợt nhớ ông Bác sĩ của tôi nói rằng: “nếu bác có điều kiện th́ì nên đi bơi cho thư dãn gân cốt may ra có kết quả đấy”.

Từ nhà tôi đến mấy hồ bơi của các Hội (club) cũng xa cho nên tôi chợt nghĩ rằng: “cần gì phải ra hồ bơi, ta bơi cạn cũng được, có sao đâu?”. Nghĩ thế sau khi ăn xong, tôi đứng dậy hai chân hơi chụm lại, tôi bắt chước các lực sĩ bơi lội trong các cuộc tranh tài thường chiếu trên vô tuyến truyền hình, đầu tôi hơi cúi về phía trước cho cái bụng nó gập lại và thế là tôi bơi sải như đang ở trong hồ nước. Sau vài chục lần như vậy, tôi nghỉ khỏe và cảm thấy cơn đau mọi khi đã giảm được đến mấy phần và khi đứng lên hay ngồi xuống tôi đã cảm thấy dễ dàng hơn trước. Với hai động tác này nó đă khuyến khích tôi tập luyện bất cứ lúc nào và rất nhiều lần trong ngày cộng với những lúc đi lại trong nhà tôi cũng tập bằng cách: đưa hai cánh tay lên ngang tầm mắt, khi bước tới bằng chân trái thì dùng hai tay vặn lưng về bên trái và ngược lại nhằm mục đích soay các đốt xương vùng thắt lưng theo thế vắt khăn mặt cho khô nước.

Tình hình cứ như vậy trong vài ngày kế tiếp, tôi đã tự ngồi dậy trên giường và với sự trợ lực của một cây gậy, tôi đã hầu như đi đứng dễ dàng hơn sau khi tập cũng như khi ngồi nghỉ. Được sự khuyến khích của gia đình cũng như ý chí mong sao cho hết bệnh, tôi đã tập liên tục không ngừng nghỉ trong vòng 3 tháng và thưa quý bạn cho đến nay, tôi đã không còn thấy đau lưng cũng như đau thần kinh tọa nữa.

Tuy nhiên tôi phải nói điều này là thời tiết có thể ảnh hưởng đến thần kinh tọa. Khi áp thấp không khí di chuyển về vùng chúng ta đang sinh sống vậy khi ngủ dậy vào lúc này thì chân bị đau thần kinh tọa có ê ẩm đôi chút nhưng khi tôi thức giấc và ‘ngoáy đít’ vài chục lần thì cơn đau cũng tiêu tan vào lúc nào tôi cũng không hay.




Hồi tháng 9 năm ngoái (2007) chúng tôi đi chợ, nhà tôi gặp một bà bạn thường đi lễ nhà thờ hàng tuần, nhưng trong hơn một tháng qua không thấy bà ta đi lễ nay gặp ngoài chợ, chúng tôi thấy bà bạn trông có vẻ thiểu não và đau đớn lắm nhà tôi gọi:

-Chi Ba (tên tạm dấu), sao mấy tuần nay chị không đi lễ, chị đau phải không, chị đă gặp bác sĩ chưa?

-À chị Thủy, tôi đau quá, cái lưng, cái thần kinh tọa nó hành tôi đến muốn chết luôn, đi bác sĩ thì chỉ có thuốc giảm đau mà thôi, ông âý nói phải giải phẫu thì mới hết chị ạ. Nói đến đây thì vì đau quá bà bạn đã quỵ xuống cho bớt cơn đau.

Nhà tôi đỡ dậy và dẫn đến chỗ cho chị bạn vịn vào cây cột bên lề đường rồi nói với tôi: “Anh à, chỉ cho chị Ba biết cách tập cho hết đau đi anh” rồi nhà tôi quay ra nói với bà bạn:

-Chị Ba à, nhà tôi cũng bị đau như chị nhưng anh ấy tập có vài tháng là hết, chị có tính tập như nhà tôi chỉ cho chị hay không?

-Dạ vâng, tôi có nghe người ta nói anh bị đau thần kinh tọa mà đã hết rồi, không biết có đúng hay không, nếu đúng anh chỉ cho tôi tập như anh để cho hết bệnh, chứ cái ngữ này thì đau quá lại cô đơn, có lẽ tôi phải bỏ Bankstown (Sydney) để về Adelaide với thân nhân rồi sẽ tính sau.

-Được mà chị, tôi trả lời, chị nhìn động tác tôi chỉ ngay đây và khi về nhà thì tập nhé, nhớ là coi vô tuyến để mình không suy nghĩ đến khi tập vì mải coi truyền hình do đó thời gian qua rất mau và mình cũng lúc lắc thân mình được nhiều lần trong một ngày.

Nói xong, bất chấp chợ đang đông, tôi chỉ cho bà bạn biết 3 thế tập mà tôi đã từng làm trong lúc một số người hiếu kỳ đứng coi tôi “biểu diễn”, tôi không biết họ nghĩ gì nhưng có lẽ họ biết tôi đang chỉ cách tập cho chị Ba để giảm cơn đau do cột sống và thần kinh tọa gây nên.

Bẵng đi vài tháng, gần đến Lễ Giáng Sinh 2007, đứng từ trong nhà nhìn ra đường phố, tôi thấy bà bạn nhà tôi đang băng qua đường để đến nhà thờ, trên tay chỉ có cầm cái dù vì trời đang lất phất mưa, tôi gọi nhà tôi và nói:

-Bà coi kìa, ai như chị Ba đi lễ thì phải.

-Thật hả anh, để lát nữa hết lễ em sẽ gặp xem có đúng hay không.

Sau khóa lễ, nhà tôi về cho biết Bà bạn đă nghe lời tôi mà tập luyện liên tục, không còn uống thuốc giảm đau, sau một tháng thì đi lại gần như bình thường, thôi cũng mừng cho chị ấy.

Thế rồi gần đến Tết Mậu Tý, chúng tôi gặp lại bà Ba, tay cầm dù, tay kéo xe đựng thức ăn mua vào dịp Tết, gặp chúng tôi, chị nói:

-A chào anh chị, nhờ anh mà sau mấy tháng tập tành nay tôi đã thật sự hết đau rồi nhưng sao thỉnh thoảng chân phải vẫn thấy còn đau âm ỉ là thế nào hả anh, anh có bị như vậy không?

-Có chị, tôi có bị như chị khi thời tiết xấu, tôi gọi đó là “dị ứng thời tiết”, vậy khi “nghe” trong người ê ẩm thì chị cứ theo bài bản mà làm vài động tác là hết ngay.

-Cám ơn anh chị nhiều lắm, nói xong dăm ba câu chuyện rồi chúng tôi từ giã bà bạn để còn mua sắm đồ Tết.




Kính thưa quý vị và các bạn,

Viết ra câu chuyện này tôi không nhằm mục đích chỉ trích hay chê bai về bất cứ phương diện nào mà tôi chỉ muốn thưa với quý vị Đại Lão Niên Trưởng, quý vị Niên Trưởng và các Chiến hữu của tôi hay với một vài bạn trẻ là những người “lỡ mang lấy bệnh vào thân” (nhái truyện Kiều của cụ Tiên Điền Nguyễn Du) thì nếu không nhờ quý vị lương y mà tin ở những gì tôi và mấy người bạn của tôi đã làm, tôi nghĩ rằng quý bạn cũng không mất mát một xu nào trong lúc theo cách tập này cho hết bệnh.

Mong rằng những gì tôi viết ra đây, nếu có ông bạn già nào hết bệnh đó là ông bạn đã tự chữa trị căn bệnh quái ác này với niềm tin vào chính bản thân của bạn mà hết bệnh đấy.

Hổ Cáp Ngô Duy Lâm
Úc Châu ngày 04/03/08.

Nguồn: Việt Luận
Users browsing this topic
Guest (3)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.