Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,180 Points: 0
|
CÁT TRẮNG
Tên: Phạm Ngọc Nhung Sinh năm Bính Thân tại Đà Nẳng, Việt Nam. Cựu học sinh: Trung Học Phan Bội Châu Phan Thiết, Bình Thuận Đại Học Văn Khoa Sài Gòn trước 1975 Hiện cư ngụ tại The Woodlands, Texas. Hoa kỳ.
Mong Manh
Giọt nước đầu ngọn lá, Gió lùa thổi nhẹ lay, Buồn rơi nước vỡ tàn, Cấu đau con chim sẻ.
Hạt sương mai bên sân, Nắng lau khô ngọn cỏ, Lượn nhanh cánh mỏi về, Đàn nhạn vọng khát kêu.
Con sông dài lơ lững, Lãng tử nơi hoang vu, Dừng chân bên suối vắng, Nai vàng buồn ngẫn ngơ.
Trùng khơi Biển chiều nhớ, Gọi tên bờ cát trắng, Sóng thét gầm giông bão, Ôi đớn đau nỗi chờ.
Cáttrắng
Nắng Hạ
Nắng hạ đổ bên thềm, Bóng lá nghiêng khép dỡ, Hơi thở ấm trở trăn, Ngại ngùng vờn đáy mắt.
Nắng lung linh bám víu, Nhánh cây thon tựa cửa, Trái no tròn ngực lấp, Giãi kín buông thả lơi.
Nắng hạ màu thuỷ tinh, Đong đưa tiếng gọi mời, Nắng nghiêng mình tắm gội, Lá biếc chiều hoàng hôn.
Thân môi hờn giỗi mím, Bịn rịn vỡ âm vang, Nắng khóc ùa trên lá. Ôm thịt da lịm mềm.
Cáttrắng
Theo Anh
Em gởi hồn em theo gió đến bên anh, Xin hãy giữ trong tim nồng ấm áp. Nương gió, băng mây em theo tận cuối trời, Cho mình giữ mãi một đời tình chung.
Cáttrắng
Nhớ Mẹ
Ngồi quán cốc bên đường, Uống café sữa đá, Nhìn thiên hạ đi qua, Mông lung chiều vàng hạ.
Quán vắng chỉ riêng mình, Trên chiếc ghế thân quen, Rít hơi cay đếu thuốc, Nhàu nát một nỗi buồn.
Lòng gởi chốn xa xăm, Bóng Mẹ đến thật gần, Nhớ con sợi tóc buồn, Trắng nhanh hơn tuổi thọ.
Thuốc khói bay quấn quít, Tàn tích cũ quay về, Ly café sữa lạnh, Đá tan tự bao giờ.
Gió thu lùa cổ áo, Tím ngắt buổi chiều hoang, Đong đưa sầu nhớ Mẹ, Lệ ứa dâng ngập lòng.
Cáttrắng
Hồn Thiêng Hội Ngộ
Mắt ngời sáng trên cao, Liếc quanh vòng phố cổ, Kiếm thấy một linh hồn, Lơ lững vệ đường xưa.
Lạnh lùng tay ôm gối, Run lên từng hồi nhịp, Cấu gào trong đêm thâu, Cuộc tình chết tức tưởi.
Nặng nề cõi hư không. Kiếp ái ố sân si, Nợ duyên vay mượn cũ, Siêu thoát khó phân kỳ.
Câu kinh về niệm lại, Gỡ rối một chuyện tình, Duyên xưa cầu không nhịp, Hồn thiêng nay trùng phùng.
Hãy về trong không gian! Địa ngục hay thiên đàng? Biệt ly nhau âm dương, Vấn vương xin hẹn kiếp sau.
Cáttrắng
Mong Xuân
Một thằng bé đầu trần, Ngồi trên chiếc xe lăn, Lăn dài những dãy phố, Chở Gío Đông đi bán, Mong cho Tết đến gần.
Người đàn bà chăm tỉa Những nụ hoa tươi xinh, Gánh ra chợ bày bán, Mời mọc người qua lại, Cho thiên hạ vui Xuân.
Thằng bé bán Gío Đông, Mong cho Xuân nhanh đến, Gặp gỡ lại cha hiền, Nhưng người đã hy sinh, Xuân về mà tiết vẫn Đông.
Người thiếu nữ bán hoa, Mong ngày Xuân chồng về, Chuyến hành quân nơi xa, Thân gởi bãi chiến trường, Xuân về tiết lại như Đông.
Cáttrắng- Mùa Đông 2006
Hoa Mùa Đông
Chiếc tàu đổ bến sơn tây Than ôi sao dáng dấp hao gầy Tả tơi trong gío đông thổi lạnh Nỗi ưu hoài người thầm lặng tái tê
Chân hoan lạc chốn cầm viên Cúi nhặt hoa vàng, cánh hoa tiên, Hương thơm vương vấn mùi nhung nhớ, Thỏa dạ lòng ai nhoẻn mỉm cười.
Sương dày, phố núi tay run rẩy, Hoa vàng khô rụng, nhặt cánh rơi, Thương tiếc hoa, hay cố níu đời, Từng cánh, từng cánh rơi, rồi lại nhặt.
Đông hờn, gío giỗi, phố băn khoăn Hoa tiên lẩn bóng, dồn băng gía Lệ nhòa khóc nhớ ai xưa đã Nhạt dấu chân rồi, thôi tiễn đưa.
Cáttrắng
Gío Thoảng Mây Chiều
Trong hơi thở hồn ai như chết lặng, Giữa bàng hoàng ôm trọn nén hương yêu, Người chợt đến chợt đi như gío thoảng, Kiến lòng ai ngơ ngẫn bóng mây chiều.
Cáttrắng
Giữ Cho Nhau
Tình xuân chuyên chở về đâu? Khép chặt trong tâm buổi ban đầu, Xuân sang gói kín tình non dại, Đông tàn tình vẫn giữ cho nhau.
Cáttrắng
|