Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 256 Points: 0
|
Cách đây gần 1 năm, anh Ba có dịp về Đà Nẵng và tường thuật lại gia đình của em: quote: Quốc lộ số 1, đoạn từ Đà Nẳng đi Vĩnh Điện, hướng về phía cầu Câu Lâu hiện giờ đang sửa chữa lớn. Khi đi ngang qua đoạn đường này , trời nắng bụi đất bám đầy mặt, trời mưa đường sình lầy, trơn trợt khó đi. Vừa xuống cầu Câu Lâu chừng 500 thước, ta gặp một cái chợ nhỏ, kêu là chợ Nam Phước. Chợ NP không lớn lắm, độ chừng hơn 5 sào đất, nằm sát bên tay phải quốc lộ. Như bao cái chợ thôn quê khác, nó cũng gồm những cái lều lá thấp lè tè, mùa mưa vào chợ bùn đen bám chân, nhớp nhúa, mùa nắng xộc vào mũi là cái mùi hôi quánh đặc. Người ta mua bán đủ thứ, từ bó rau lang buộc bằng dây chuối đến vài miếng thịt heo thâm đen , ruồi bu xua hòai không hết. Sạch sẽ hơn là những gian hàng bán các thứ xa xí phẩm, bánh kẹo đủ màu xanh đỏ. Vẫn có những thứ đáng nhìn, đáng xem dành cho tôi , người xa quê từ nhỏ , mang theo nhiều ký ức một thời tuổi thơ xưa cũ. Những rổ bần quân màu nâu đậm, rẻ tiền, muốn ăn phải vò ra cho mềm, ngắt một lỗ thủng nhỏ rồi nặn cho cái chất ngọt ấy ứa vào kẽ răng. Một thau ốc quắn xào với xả và muối, bán từng lon sửa bò, kèm mấy cây gai để lể cái nhân ốc bé xíu. Một bó đọt bí có bông màu vàng tươi, tước vỏ đi rồi đem xào với thịt bò, vị ngọt day dứt khôn nguôi. Chợ họp từ sáng đến trưa, buổi chiều chỉ còn loe hoe vài gian hàng đồ khô hay vài hàng thịt bán ế. 12 giờ trưa là lúc công việc hàng ngày của vợ chồng anh Nguyễn Hùng và chị Hùynh thị Xuân bắt đầu. Không cần nhìn lâu người ta cũng đoán biết cả hai vợ chồng anh là những người bị tâm thần phân liệt, một lối nói hoa mỹ cho một căn bệnh, bệnh điên. Anh hiện diện trên đời này sau một cơn cuồng loạn của một người mà lẽ ra nếu biết mặt, anh đã gọi bằng Cha với một người mẹ điên , hiện vẩn đang sống với vợ chồng anh ở đội 9, thôn Mỹ Hạt, thị trấn Nam Phước, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam. Vợ anh rốt lại cũng là người tâm thần nhẹ, không biết có phải do đồng bệnh nên họ hiểu nhau không chứ người bình thường chắc họ không lấy anh đâu. Cả hai chăm chỉ quét dọn chợ từ 12 giờ trưa đến gần 3 giờ chiều thì xong. Theo lời những người láng giềng, có thông cảm cho hoàn cảnh của hai vợ chồng anh lắm họ mới nói vô để dành việc này cho anh chị, chứ ở cái chợ quê này, chức quét chợ cũng có nhiều người dòm ngó. Mỗi tháng, cả hai nhận được 400 ngàn. Những thức ăn bán ế, những bó rau dấm dúi ... cũng xong môt ngày. Chúng tôi đến thăm vợ chồng anh vào một buổi chiều. Trước sân đã thấy hai đứa bé lem luốc đang ngồi chơi. Thằng anh, Nguyễn Tuấn Anh, 5 tuổi mặt mày sáng sủa , khoẻ mạnh và lanh lợi hơn con em gái, Nguyễn Thị Lý 3 tuổi. Anh chị có 4 con, mất hai còn hai. Căn nhà nhỏ nằm trên cái gò đất cao cao, khung bằng sắt , mái lợp tôn, vách bằng cót ép, hở trước, lòi sau. Một giàn bầu rợp mát trước nhà che khoảng sân hai đứa bé chơi đùa. Nghe tiếng ồn ào,người mẹ bước qua từ một gian nhà nhỏ bên cạnh, ngồi bệt xuống đất, gương mắt nhìn mọi người. Ngay chính giữa căn nhà tềnh toàng, cái bàn thờ Phật Bà Quan Âm mà vợ chồng anh Hùng vừa mới thỉnh về, mất hết 65 ngàn đồng nằm trang trọng , có bóng đèn trái ớt đỏ sáng nhấp nháy. Bà con trong xóm thương tình, cho vợ chồng anh xử dụng điện không tính tiền hàng tháng. Nhưng việc thằng Tuấn Anh vào lớp 1, tiền học mổi tháng hết 400 ngàn thì bà con chịu phép, vì suy ra, họ cũng không khá giả gì hơn để giúp việc này được. Anh Hùng đang làm đơn xin miển giảm tiền học cho nó nhờ một lá đơn chữ viết ngay hàng của cô giáo thằng bé. Theo anh thì may ra được giảm hoàn toàn , nếu không chắc phải chịu đóng phân nữa. Phân nữa tiền công quét chợ của vợ chồng anh bù vào phân nữa tiền học hàng tháng của nó. Tất cả cũng chỉ còn phân nữa... Đời người đôi khi phụ thuộc vào cái phân nữa nhức nhối đó.... Thay mặt các AC, chúng tôi gởi tặng vợ chồng anh Hùng 300,000 đồng trích từ quỹ của PNV. Đồng thời chị Vi Hoàng cũng tự trích ra 300 ngàn , nhờ người bạn của chị mua gạo, nước mắm, thực phẩm, đường sửa, kẹo bánh cho gia đình anh chị. Trong thời gian còn ở ĐN , nếu học phí của cháu Tuấn Anh miển giảm được, chị VH hứa sẽ tài trợ cho em T.A mỗi tháng 200 ngàn đồng , gởi về hàng tháng thông qua người bạn của chị, để giúp cháu có cái chữ với đời. Xin cám ơn các bạn. AB.
Gia đình anh Hùng Anh em thằng Tuấn Anh... " Nhà " anh Hùng... ~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~ Năm nay, nhân dịp về Đà Nẵng, chị Vi Hoàng có hình ảnh và tường thuật lại như sau: quote: VH den nha Nguyen Hung o VInh dien ( Gia dinh nguoi dien ma nam truoc VH va AB co den giup do) tang them mot so tien vi ban cua VH la Ngoc Anh moi bao cho VH la so tien VH goi noi NA da xai het cho gia dinh Hung roi. Them nua, thay nha cua vo chong Hung qua tham nao, mai ton be nat, 4 vachnha bang phen rach nat nhieu cho, so khong qua noi mua mua nay, nen VH co cho them $`100.00 cho NA giu do, mong rang se keu goi moi nguoi dong gop them de sua sang can nha anh Hung cho co duoc 4 cai vach xay, va 1 mai ton tot hon de che mua che nang. Neu chi PC thay duoc, VH mong chi dua dum truong hop nay len thay VH de giup cho 1 gia dinh qua kho khan ma mot minh VH lo khong noi.
quote: Căn nhà của anh Hùng nầy, theo VH đã hỏi vài người bạn biết về xây cất, thì nếu xây 4 bức tường gạch, không tô quét gì hết, phía trên lộp tôn khoảng 20m2 thì tốn khoảng $400.00. VH cho $100.00 còn lại $300.00 mua vật liệu. Hai vợ chồng NA có thể bỏ công vào phụ, và 1 người bạn khác của VH cũng xin đóng góp phần công thuê thợ. Vậy chúng ta có thể giúp cho anh Hùng có một mái nhà che nắng che mưa. Mùa mưa bão sắp tới nhìn thấy căn nhà của anh Hùng, VH cảm thấy thật xót xa. Ở DN, nhiều lúc thấy nhiều người ăn tiêu không cần biết đến số tiền là bao nhiêu, lại nhìn thấy những gia đình chui rúc trong những căn nhà lụp xụp, không hơn gì cái chuồng bò của những nhà nông khác, thì thật là hai cảnh đời khác biệt nhau. Anh Hùng luc nầy thường lên cơn điên nhiều hơn, không đi làm gì được. Người vợ đi quét chơ, mỗi ngày được 7,000 đồng, thật chẳng đủ thiếu gì hết. Thấy 2 đứa nhỏ mặt mày kháu khỉnh, thấy thương hết sức. Nay em lớn đã bắt đầu đi học, VH cũng mong xin cho em được 1 phần học bổng, còn phần VH thì lâu nay vẫn gởi tiền cho chị bạn để hàng tuần mua gạo, mắm, hay mì gói đem vào, vì dù có cho tiền, anh Hùng lên cơn điên cũng xé bỏ đi. Mới đây, nghe đâu người vợ không chịu được cái điên khùng của anh ta, muốn bỏ nhà ra đi, nhung NA ( bạn của VH) vẫn theo khuyên nhủ.
Nhóm TT PNV đang kêu gọi các ACE gần xa góp sức để dựng lại căn nhà cho gia đình em tại đây: http://www.phunuviet.org...topic.asp?TOPIC_ID=2608
Cũng căn nhà ấy, 1 năm sau: Hai anh em, 1 năm sau: em Nguyễn Tuấn Anh:
|