mẹ gọi chị là công nhân
cha gọi chị là bé ngoan
ngày chị lên trường
mẹ chờ em mong
-năm tháng lại qua trong chốn trần gian
thương cho con cháu bà triệu bà triệu
bao năm dài miệt mài tranh đấu vì ai
thương quê hương qua bao thế kỉ không cười
- ngày hay tin chị bị bắt vào nhà giam
cha ngồi lặng thinh không nói nên lời
mê u buồn nước mắt mẹ tuôn rơi
đứa em thơ không thấy chị quay về
- mà ngồi khóc cho quê hương nghèo đói
bao năm rồi cứ kiếp nghèo trầm luân
nói sao đây với những kẻ cầm pháp luật
đành lặng thinh trí thức không nói lời nào
- để lịch sử phán xét ai ngay ai gian
lòng người nào có phụ ai đâu
sống lý tưởng và chết vì lý tưởng
bao năm qua sẽ về với cát bụi
việt nam.29/05/2007