Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

TÔI LÀ MỘT NGƯỜI MẸ
quanghang
#1 Posted : Friday, May 11, 2007 4:00:00 PM(UTC)
quanghang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 20
Points: 0

Tôi đã từng đọc câu chuyện của một phụ nữ tên là Amily viết đơn xin cấp lại giấy phép lái xe. Một nữ nhân viên trong phòng cấp giấy phép hỏi về nghề nghiệp của Amily, bà do dự không biết trả lời thế nào cho phải. Người nữ nhân viên giải thích:
- Ý tôi muốn nói là bà có công ăn việc làm hẳn hoi hay chỉ là...
- Dĩ nhiên là tôi có việc làm rồi. Tôi là một người mẹ.
- Chúng tôi không coi “Người mẹ” là một người mẹ là một nghề nghiệp để điền vào bảng điều tra này. Trường hợp của bà chúng ta phải điền là “Phụ nữ nội trợ” - Nữ nhân viên nhấn mạnh thêm.
Tôi vốn quên câu chuyện này từ lâu rồi. Cho đến một hôm, tôi cũng rơi vào trường hợp tương tự như vậy, chỉ có điều khác là sự việc lại xay ra ở toà thị chính thành phố sở tại của mình. Tiếp tôi là một phụ nữ viên chức. Thoáng nhìn qua cũng đủ thấy bà ta là một viên chức chuyên nghiệp, điềm đạm, mẫn cán với chức trách cuả một “nhân viên thẩm vấn của chính quyền” hoặc một “thư ký của toà thị chính”.
- Nghề nghiệp của bà là gì? Bà ta hỏi tôi.
Khi đó tôi cũng chẳng biết đáp lại thế nào cho phải. Tôi liền nghĩ cách diễn đạt công việc “làm mẹ” của mình thế nào đó để nghe cho có tính “chuyên nghiệp”:
- Tôi là nghiên cứu viên của Hiệp hội nghiên cứu phát triển nhi đồng và mối quan hệ nhân loại.
Nghe tôi trả lời, nữ viên chức ngẩn mặt, ngòi bút bỗng dừng lại, ngẩn cao đầu lên nhìn tôi như thể bà ta vừa nghe nhầm. Tôi đã chậm rãi nhắc lại một lần nữa, đặc biệt nhấn mạnh mấy từ ngữ có ý nghĩa nặng ký nhất. Sau đó tôi nhìn vào mấy chữ viết bằng bút máy của nữ viên chức, chúng được viết đậm nét hơn trong bảng điều tra đó.
- Tôi muốn hỏi thêm một chút - Nữ viên chức lúc này bỗng cao hứng hẳn lên – Như vậy cụ thể là bà nghiên cứu đề tài gì nhỉ?
Tôi trấn tỉnh, quyết không để lộ một chút hoang mang lúng túng nào đáp lại:
- Việc mà tôi làm có cả một kế hoạch nghiên cứu lâu dài (người mẹ nào mà chả vậy), được tiến hành trong phòng thí nghiệm và trong cuộc điền dã (ý tôi muốn nói là trong nhà và ngoài trời). Tôi có 4 đối tượng nghiên cứu (4 đứa con gái), dĩ nhiên đây là một dự án thuộc lĩnh vực khoa học nhân văn. Tôi thường xuyên phải làm việc tới 14 tiếng đồng hồ mỗi ngày (nói chính xác thì phải đến 18 tiếng) những công việc này quả là một thách thức lớn đối với đại đa số các nghề nghiệp khác, nhưng kết quả thu được giá trị lớn hơn rất nhiều so với bất cứ đồng lương nào đã mang lại cho chúng ta.
Nữ viên chức điền xong bảng điều tra, đứng dậy tiễn tôi ra cửa, khẩu khí đã tỏ ra rất khiêm tốn và không kém phần kính cẩn. Khi đánh xe về đến nhà, tôi đã có một nghề mới với một chức danh đàng hoàng cổ vũ làm cho tinh thần phấn chấn hẳn lên. Các đối tượng nghiên cứu của tôi: Đứa 13 tuổi, đứa 7 tuổi và đứa 3 tuổi ùa ra đón tôi. Tôi còn nghe thấy cả tiếng của đứa con gái bé bỏng vừa đầy 6 tháng tuổi đang ê a trong phòng – nó là đối tượng nghiên cứu mới của “Hiệp hội nghiên cứu nhi đồng và quan hệ nhân loại” của chúng tôi. Tôi đang đắc ý vô cùng, vì thực sự đã đánh bại tác phong làm việc cực kì quan liêu đó.Hơn nữa, tôi còn lưu lại trên sổ đăng ký của nhà đương cục một chức nghiệp chân chính thật trác tuyệt mà loài người không thể thiếu được, đó là “Người mẹ”. “Người mẹ” - một chức nghiệp thật thiêng liêng và vĩ đại ! Đặc biệt là sau khi được chính thức công nhận.
Thế thì những người bà có thể được gọi là “Nghiên cứu viên cao cấp” của Hội nghiên cứu nhi đồng và quan hệ nhân loại được không? Còn các cụ bà còn cho rằng: Các cô, các dì cũng có thể gọi là “Trợ lý nghiên cứu”
THÁI LONG (Sưu tầm)
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.