Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tìm bạn bốn phương / Thục Miên
Vũ Thị Thiên Thư
#1 Posted : Wednesday, October 27, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Thục Miên



Ngày tham gia: 15 Jun 2004
Bài gởi: 17

Gởi: Thu Jun 17, 2004 5:07 am Tiêu đề: Tìm bạn bốn phương



Tiếng cười ngặt nghẽo của nhỏ Ngân trong phòng tắm khiến Thi giật mình tỉnh giấc. Thi càm ràm
- "cái con này đi chơi về khuya mà còn ồn ào như thế, không cho ai ngủ ".
- "chị còn thức hi? nghe em đọc cái ni nè, vui đáo để luôn.
" Nữ, hơn sáu mươi mùa lá rụng, vẫn còn thanh xuân, tươi thắm muốn tìm các anh ở khoảng 65 mùa rụng lá. Bảo đảm sẽ làm cho các anh không thất vọng.Thư về XXX"
haahahahahah, chị có thấy buồn cười không ?
-"ừ, buồn cười lắm, báo nào đăng vậy ?"
- " báo Tiền Phong, có nhiều cái quảng cáo đọc xong rũ ra vì cười, chắc hôm nào em cũng phải đăng một cái quảng cáo để tìm bạn bốn phương "
- " thôi đi con khỉ, em có cả tá bạn bè, cũng đã có bạn trai, đăng làm gì ?"
- Thì đăng cho vui, biết đâu kiếm được thằng bồ khá hơn"
- "nói thế mà không sợ Duy buồn à, nó nghe được, nó bỏ cho biết mặt"
- "còn khuya ảnh mới dám bỏ em chị ơi, bỏ em rồi mò kim đáy biển cũng không tìm ra ai hơn em được. Đường đường là một kĩ sư, thông minh tài giỏi, ảnh ngu gì mà bỏ, vớ em là vớ được vàng rồi"
- "ừ, chị cũng công nhận em thông minh và học giỏi, chứ cỡ chị thì bò hoài cũng chẳng lấy nổi cái bằng hai năm"
- "tại chị làm biếng không chịu đi học, cứ nai lưng ra cày, mà tiền chị dấu ở mô răng em chẳng bao giờ thấy chị xài cái chi rứa tề ?
- "hì hì, thì để dành cưới chồng chứ đâu, kẹt cái xấu ma chê quỷ hờn như chị không có ma nào lết đến hết"
- "thì đi thẩm mỹ đi, thời buổi ni có chừng chục ngàn vô là tự nhiên khác liền hà"
-" thôi đi, chị không quen thay đổi, à....còn em và Duy sao rồi, ra trường cả hai năm hơn mà không thấy đình đám gì hết vậy?"
- "ảnh hối hoài nhưng em chưa chịu, còn trẻ chán, cưới gấp làm gì, chờ thêm vài năm biết đâu em vớ được của khác bở hơn"
- "cái con này cứ đứng núi này trông núi nọ, có ngày té đó em ạ, thôi, không nói chuyện với mày nữa, chị đi ngủ tiếp đây"
- "thôi ngủ đi bà quê mùa, mai em đăng quảng cáo phá chơi"
Thi chậm rãi bước ra vườn sau nhà. Giờ này dễ đến hơn 12 giờ đêm rồi. Không gian thật yên tịnh, thoang thoảng đâu đây hương hoa nhài nghe êm dịu, lâng lâng. Cảm giác đêm làm Thi nhớ nhà da diết, hơn bảy năm rồi Thi lưu lạc trong một chuyến vượt biển bất đắc dĩ. Cũng nhờ chuyến đi định mệnh ấy mà Thi có thể giúp đỡ gia đình mình nhiều hơn. Thi chắt chiu dành dụm nào phải để cưới chồng? Một nách sáu đứa em dại còn kẹt lại bên ấy nên phần thì gởi về, phần thì lo giấy tờ bảo lãnh. Đồng lương ba cọc của Thi nếu mà không kẹo thì làm sao có thể lo nổi cho gia đình? Nhỏ Ngân không hiểu điều đó đâu? mà làm sao hiểu được khi Thi không bao giờ muốn nói?
Ba mươi hai tuổi, Thi biết mình không nhỏ nhắn gì nếu không nói là sắp về chiều. Thi lại chẳng mặn mà sắc nước hương trời như Ngân, lại cũng chẳng bằng cấp hay chữ nghĩa? vốn tiếng anh của Thi hình như toàn học hỏi từ Ngân và từ các bạn mỹ đồng nghiệp. Nó chỉ đủ để Thi giao tiếp mà sinh tồn. Mướn chung nhà với Ngân quả thật là một may mắn. Ngân con nhà giàu, lại làm ra tiền

Ngân để Thi share phòng với giá rẻ mạt, gần như ở free chủ yếu là nó muốn có bạn chuyện trò và muốn có người cơm nước. Ở thành phố đắt đỏ này tìm được một chỗ ở như vầy là lí tưởng lắm rồi. Có đôi khi Thi hỏi nó " sao em lại cho chị ở chung mà không là người khác?". " Thì chị đĩnh đạc, dân mới qua và già hơn em, lại biết nấu nhiều món ăn việt nam"
"Thế sao nhỏ không ở chung với mẹ cha có khoẻ hơn không? đỡ tốn kém". Nó thản nhiên đáp " ở với mẹ cha rườm rà, mất tự do, vả lại ba mẹ em chỉ mải kiếm tiền, làm gì có thì giờ nấu ăn"
"Thì nếu ba mẹ không nấu em cũng có thể đi ăn đồ việt ở tiệm mà, nhà em giàu thế kia xá gì ăn cơm tiệm"
" em thèm cơm tự nấu thôi, với lại em thích tự do"
Con nít ở Mỹ thường là vậy, thích bay nhảy, tự do chứ không thích được ràng buộc trong tình thân của gia đình. Ban đầu Thi chẳng hiểu được điều này nhưng càng ở mỹ lâu thì Thi càng rõ ràng hơn về những cá tánh, lối sống, sở thích của giới trẻ Mỹ. Ngân nhỏ hơn Thi tới 7, 8 tuổi, nó trẻ trung, hoạt bát, và thực tế bao nhiêu thì Thi lại là người cằn cỗi, già nua bấy nhiêu. Đôi khi nó cứ la Thi rằng " chị mới có băm hai mà với cá tánh của chị, em tưởng chị tới năm chục lận. Cái gì mà chẳng chịu open mind, cổ lỗ sĩ quá đi"
Thi là vậy. Nếp sống vùng quê đã nhuộm Thi chín rục với bao nhiêu cá tánh quê mùa, cù lần và phong kiến. Chịu thôi! chỉ có điều Thi chẳng bao giờ góp ý hay bàn ra cái lối sống tự do hiện thực của Ngân cả. Thi là người chịu ơn Ngân nên dù lắm lúc không thích, Thi cũng chỉ im lặng và Ngân bảo "đó là cá tính mà Ngân rất thích ở Thi"
--------------------------------------
Ngân hồi hộp dở tờ báo Tiền phong rồi lật ngay trang Tìm bạn bốn phương chăm chỉ đọc "à, đây rồi" , ba dòng ngắn gọn đập vào mắt Ngân, dù do chính mình sáng tác, Ngân cũng không thể tránh khỏi những chuỗi cười sằng sặc rằng " Nữ, 66 mùa xuân qua nhưng cũng sẽ còn chờ thời thêm 66 mùa xuân nữa, vẫn trẻ trung, tươi rói nên muốn tìm bạn đời ở lứa tuổi bốn mươi đổ lại. Ai có nhã hứng xin thư về XXX"
Ngân nói với mình, đây chỉ là đùa chơi, chẳng có con ma nào dại dột, khùng điên nào đưa đầu vào thòng lọng đâu"

Ngữ với tay vặn ngọn đèn dầu sáng hơn tí nữa rồi chậm rãi mở tờ báo Tiền phong. Đã lâu lắm rồi Ngữ mới tìm lại được cảm giác thư thả như hôm nay. Dễ đến hai mươi lăm năm rồi. Ngẫm nghĩ lại cuộc đời, Ngữ thấy mình quả thật ứng nghiệm đúng như lời nói của người xưa "đỏ bạc đen tình"
Năm mươi ba tuổi, Bên cạnh Ngữ vẫn không có bóng hồng tri kỉ nào dù trong tay Ngữ là cả một gia tài khấm khá, đủ để an lạc cả đời người. Nhớ về hai mươi lăm năm trước, Ngữ là một thanh niên con nhà giàu tiền muôn bạc để. Vị trí của ông như thế nên có biết bao nhiêu các bậc cha mẹ môn đăng hộ đối ngắm nghé cho con gái của mình vậy mà Ngữ lại thầm thương trộm nhớ người con gái nghèo nàn tên gọi Ngạc Thi, cái tên mang hơi hướm của tiểu thuyết lãng mạng. Ba ông đã tuyên bố thẳng thừng rằng nếu Ngữ chọn Ngạc Thi thì đi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng. Phải chi Ngạc Thi cũng yêu Ngữ như Ngữ đã yêu cô thì có lẽ ông cũng bằng lòng bỏ tất cả mà chạy theo tình yêu như người ta cho là mù quáng, đàng này...Ngạc Thi lại không hề biết rằng có một người đàn ông luôn âm thầm tơ tưởng mà chưa bao giờ dám hở lời
Rồi thì Ngữ theo sự sắp đặt của gia đình để lấy Nguyện, người con gái gần như là hoa khôi của trường Trưng vương vào thời đó. Ông cũng không có gì phàn nàn, hôn nhân, theo ông nghĩ nó đơn giản chỉ là nam nữ sống chung rồi sanh con đẻ cái để rồi sáu năm sau khi kết hôn, ông phát hiện thằng con trai đầu lòng của ông lại không phải là giọt máu của chính ông....
Buồn, chán, hân, uất, ông trả Nguyện về cho người yêu của nàng rồi bắt đầu thả lỏng cuộc sống. Ăn chơi trác táng, rượu chè bê tha cho đến năm bảy lăm, ông lại lầm lũi trốn đi biệt xứ sang nước ngoài như một tên tội phạm
Cuộc sống nơi xứ người thời đó đã dạy cho ông biết quý mồ hôi và nước mắt , dạy cho ông biết cần kiệm và chăm chỉ làm việc. Với công việc đổ rác, tiền lương của ông chắt chiu rất khít khao cũng chỉ đủ nuôi cái lỗ miệng của ông thì làm sao ông dám nghĩ đến chuyện lậm gia đình hay tình ái? Ba mươi sáu tuổi, thân dáng ông đã sớm tiều tụy bởi kết quả của những tháng ngày ăn chơi ở quê nhà , cũng như lam lũ nơi xứ người
Khi mà thần tình ái không viếng thăm thì thần tài lại lăm le ngoài cửa ngõ. Ông trúng số cash five rất tình cờ mà chính bản thân ông cũng không thể nào tin tưởng được. Số tiền tuy chẳng đủ làm triệu phú nhưng nó giúp ông làm bậc thang bước lên đài danh vọng


Ông đã lao vào làm ăn, đời sống kinh tế đã cuốn ông vào cơn xoáy tiền bạc nên ông bỏ xó cái hạnh phúc chung thân của mình để rồi sau bao nhiêu năm, khi vô tình soi gương, ông nhìn thấy những cọng tóc trắng hỗn hào chễm chệ đóng quân, chúng đuổi tất cả những cọng tóc xanh đi chỗ khác nên đầu của ông được hình thành một kiểu tóc mới mà lũ trẻ thường đùa nghịch gọi là kiểu sân bay Tân sơn Nhất . Nói theo chính trị một chút thì là con đường mòn lịch sử .
Trang Tìm bạn bốn phương đập vào mắt ông với những dòng dí dỏm mà ông tự đánh cá rằng đây là trò đùa nghịch chứ chẳng thể nào một người đàn bà lớn tuổi lại dám gồng mình viết ra những dòng này . Ngữ lẩm bẩm
"" Nữ, 66 mùa xuân qua nhưng cũng sẽ còn chờ thời thêm 66 mùa xuân nữa, vẫn trẻ trung, tươi rói nên muốn tìm bạn đời ở lứa tuổi bốn mươi đổ lại Ai có nhã hứng xin thư về XXX"
Để bảo vệ cho cuộc đánh cá chính mình, Ngữ quyết định phải thư về địa chỉ XXX . Tự nhiên Ngữ cảm thấy vui vui , thấy hồi hộp với trò chơi mới lạ này . Ngữ bắt đầu nắn nót viết .

OoO

Thi bước ra lấy mail, cô hơi ngạc nhiên khi nhận được một phong thư gởi cho mình từ một người đàn ông lạ hoắc . Chực nhớ tới cái vụ nhỏ Ngân bảo sẽ đăng quảng cáo tìm bạn, Thi hồ nghi , cô lẩm bẩm "sao lại là tên mình ?" . Thi không dám mở ra đọc, cô đợi Ngân vểde hỏi cho ra lẽ, cô không muốn đụng vào hay tò mò cái không phải là của mình .
Sáng nay trời thật là đẹp, lại là ngày cuối tuần nên nhỏ Ngân đã đi chơi từ sớm, nó khoe có độ với bạn bè, chỉ tội nghiệp Duy, phải lủi thủi với cái bussiness của hai đứa, đôi khi Thi vẫn nghe Duy cằn nhằn Ngân rằng " đòi mở ra mà chẳng chịu trông coi, khoán hết cho Duy và cho thợ" . Có nhiều lần Duy đề nghị với Thi "hay là chị đi học tóc hoặc nail rồi làm cho tụi em, như vậy may ra em được đi chơi với Ngân" . Thi không thích cái nghề nâng tay, nâng chân hay vò đầu người khác dù nghe Duy nói Duy trả lương cho thợ cao lắm, hơn lương của Thi nhiều . Cái số của Ngân và Duy đang đỏ nên cửa tiệm của hai đứa đông khách phát sợ, đến nỗi Ngân muốn Duy dọn hẳn ra tiệm ở để dễ bề coi sóc, khỏi tốn thời gian đi đi về về . Bản tánh Duy hiền nên cái gì Duy cũng chiều Ngân . Đôi khi Thi thấy tội tội làm sao đó !
Thi loay hoay với khoảnh vườn nho nhỏ với những cụm hoa mà Ngân cứ bĩu môi "chị phí thời gian vô những của nợ này làm gì ? ra chợ, hoa nào mà chẳng có " . Phải, hoa đâu có thiếu, nhưng cái thú tự chăm sóc những cánh hoa do mình trồng vẫn thú hơn . Tánh Ngân sôi nổi, vô tư, rộn ràng nên Thi để ngoài tai những câu nói phàn nàn, đùa cợt có phần dè bỉu, khinh người của nhỏ .
Chuông reo ngoài sân, Thi vội chạy ra để mở cửa mà quên khuấy đi lời Duy hay dặn dò "bây giờ hay có mấy vụ cướp vặt, chị và Ngân phải cẩn thận khi mở cửa cho người lạ đó , phải nhìn vô cái lỗ nhỏ này xem là ai rồi mới được mở "
Thi tròn mắt ngạc nhiên, một người đàn ông đứng tuổi lạ hoắc lạ huơ đang đứng trước cửa nhà Thi . Giọng ông trầm ấm:
- xin lỗi, cho tôi hỏi thăm về mẹ cháu : bà Thi, Nguyễn trần Ngân Thi
Thi bối rối : làm gì có Ngân Thi ? chỉ có bản thân cô tên Nguyễn trần Minh Thi mà thôi . Dù vậy, cô vẫn lễ phép trả lời
- chắc chú lộn địa chỉ ạ, nhà cháu không có ai tên Ngân Thi ạ, mẹ cháu thì lại càng không phải vì bà ấy còn đang ở VN
- Vậy à nhưng mà tôi biết, tôi không có tìm lộn nhà . Để tôi tự giới thiệu nhé, tôi theo dõi báo Tiền phong ở mục tìm bạn bốn phương và quen được người đàn bà tên Thi Nguyễn, sau thư đầu do toà soạn chuyển, bà Thi đã cho tôi địa chỉ của bà để liên lạc thơ từ, tôi lần theo địa chỉ ấy để đến đây, cô hình dung ra điều tôi giải thích không ?
- ồ, ra vậy
Thi chạy vào nhà lấy lá thơ ra và hỏi người khách
- thơ này là của ông ?
- đúng vậy, là của tôi, không lẽ cô không biết và không nhận những lá thơ trước đó ?
- ồ không . Nhà này còn có một người con gái nữa, cháu thường đi làm suốt nên không check thơ từ
- Vậy tên Thi là tên của người đàn bà kia ?
- không phải là đàn bà đâu ông ạ, nó còn trẻ lắm, trẻ hơn cả cháu nhiều ....

Ngữ phá lên cười . Vậy là ông đã thắng cuộc, ông biết ngay là con ranh con nào đó nghịch ngợm mà thôi, đọc những dòng thơ trả lời của nó, ông cũng hiểu được nó đã cố gắng giả dạng nhưng mà dấu đầu lòi đuôi . Chắc nó đâu có thể ngờ rằng ông dám dẫn xác đến tận nhà nó điều tra vụ sự


_________________
--------------------------------
chia nhau một nhánh sông khô
Chụm đầu hai đứa vẽ ô muộn phiền


Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.