Khi bạn gặp chồng bạn nói chuyện quá nồng nhiệt hay quá cởi mở với một người phụ nữ bạn làm sao ? Nói vậy cũng chưa đủ, sao là sao ? Nồng nhiệt cỡ nào ? Cởi mở làm sao ?
Thiệt tình thì bạn là vợ , bạn nhìn qua là biết à , cái nồng nhiệt và cởi mở bạn từng có từ chồng bạn trước khi bạn được rước về hầu hạ anh ta , đó , hình dung ra chưa ?
Trời ,tui mà thấy vậy chắc tui nổi cơn tam bành , nhéo tai ổng lôi về ...
Ở đó mà cho nói chuyện, sai về xách rác, nấu cơm .
Trời , phụ nữ thời nào mấy chị , tui là tui hông dám làm như vậy . Lòng đau như cắt , môi cắn dập hết, chỉ cầu cho mình chết đi lúc đó , coi ổng có lại khóc kêu " mình ơi mình , đừng bỏ tui đi mình ơi " hay lại phủ cho cái chiếu rồi tiếp tục than vắn than dài với cái nàng ông ta đang nói chuyện .
Đàng nào cũng chết . Tôi từng được mệnh danh cục nước đá . Các cô em gái hay mách tôi chị dễ chịu vậy ổng có mèo chết . Tôi chỉ cười , đàng nào mình cũng đã yên phận rồi , ổng không muốn yên phận thì cứ rước hoạ vào thân chị là chị không dám .
Mà bạn nghĩ coi, cái gì cũng hai chiều , cứ một chiều từ ông xã tôi thì cứ coi như ổng đang ăn bánh vẽ , ai mà thèm thương ổng nữa chứ , cứ thấy cái mặt tôi thiểu não cả ngày , người hỏng có suy nghĩ hổng nói làm chi , còn ai nhìn qua cũng hiểu , chắc ổng đã ra sao mà tui nè, ốm o gầy mòn, nụ cười tươi lắm cũng nở cái ào rồi héo liền, nhào vô thử coi , ổng hành cho mà biết . Sáng suốt là vậy , cứ nhìn cái bảnh bên ngoài rồi nhào vô thì từ chết tới bị thương thôi à .
Còn cái chiều mà từ cái cô kia thì không thành vấn đề , tui không cho lửa gần rơm thì lấy gì cháy .
Có chị bảo tui khinh địch . Cứ cho là vậy đi , không khinh tôi biết làm sao . Làm gì được tôi đã làm rồi , cái làm không được nữa thì phó mặc cho trời .
Từ đó tới giờ , mô phật , tui cũng có thử qua mấy bận ghen thử, là tui cháy , ổng không bao giờ bị cháy . Cứ nghĩ lúc ổng ghen với tui khi gặp tui đang nói chuyện với ông nào cũng vui vẻ , tui tức anh ách , " gì mà ghen , khổ quá đi , có chồng thì có tui vẫn sinh hoạt trong xã hội , cũng là người chứ có câm đâu mà người ta hỏi một câu tui không trả lời " , cứ nghĩ vậy là tui tha cho ông ấy hết . Đêm xuống , tui thử nhớ người nào khác coi được hông, cũng không xong, cái tính mình làm không được điều đó thì cho tiền thêm cũng làm không được .
Nhiều lúc ông Trời cũng thử thách, nghe ổng kể chị này chị kia tốt với ổng lòng cũng không ưa, nhưng biết làm sao ? Chỉ khẻ nói , " đi hơi xa đó nha " ổng chỉ cười bảo " Xa cái ông nội tui , tui kể chứ tui có dấu đâu ", tui chỉ buông câu cuối " Ai biết được " , chỉ nói vậy thôi , cái buồn sao tìm hông thấy nữa .
Ờ nãy giờ có mình tui khai , chị nè , chị nè, chị có bao giờ trong hoàn cảnh đó chưa hả ?
Cho một ngày .