Chào Út.
Cho ngồi chơi than thở chút xíu ha. Thằng bánh tí nay ra sao rồi, lớn bộn chưa ?.......................
Cái số tui ngó khoẻ phần xác vậy mà cực phần hồn. Cực quá xá quà xa luôn.
Chú Thím chín li dị vì thím chín có kép mỹ. Vụ ni tui có kể rồi ha. Tui mang ba đứa nhỏ về coi chừng dùm trong lúc tụi nó sống mái với nhau trước toà đặng chia của. Đưá con gái lớn 17 tuổi ngó chừng ... tới tuổi cãi. Hai đứa em nó (15 và 12) coi vậy mà hiền lành hơn. Thì cũng tính nuôi dùm một thời gian thôi, dè đâu ... Thím chín date thằng mỹ này xong thì tới thằng mỹ khác. Nó vừa trẻ vừa đẹp vừa có tiền thành ra đâu thiếu người. Chú chín chăm chỉ làm ăn nhưng rồi ... vô internet gặp một cô VN ở tuốt Sóc Trăng, kỳ này sẽ về VN lấy vợ (nữa) Thành ra rồi ... y hình tuị nó cũng hổng đứa nào tha thiết tới vụ bưng con chúng về nuôi !
Nuôi con nít tui hổng ngại, nhưng ... trách nhiệm ngó chừng nặng nề hết biết. Cha mẹ chúng có lẽ vì mặc cảm tội lỗi hổng chừng nên chiều con những cái hổng nên chiều. Chiều vậy rồi tui cũng sanh ... khó ăn khó nói ! Con nhỏ lớn 17 tuổi được ba nó cho cái credit card tiêu xài thả cửa. Lóng ni nó lo ăn diện và có bạn trai nhiều hơn là lo học (hồi đầu nó có ý định thành model, nhưng sau biết khó khăn nên đổi ý tính thành ... backup singer !) Tối tối nó về trễ là tui ... lên ruột, lo đứng lo ngồi, chỉ sợ có chi hổng hay thì rồi biết tính sao ! Con nhỏ nói chuyện với tui còn được vài ba câu, nói với ông nhà tui tới câu thứ hai là bác cháu gây lộn (bác nói cháu hỗn, cháu nói bác khó tánh, thiếu thông cảm tuổi hoa niên !)
Hôm qua chúa nhựt cuối tuần, nó xin đi xi nê với ‘thẳng’ và hẹn 9 giờ tối sẽ dìa. Mãi 11 giờ mới thấy mặt nó. Ông nhà tui la thì nó nói phải để nó tự do chút xíu. Lời qua tiếng lại một hồi thì ... ổng nhắc tới má nó, thế là chiến tranh bùng lên ! Con nhỏ thu xếp quần áo hoa ly đặng dọn nhà ... ra riêng. Trời tui rầu quá, thấy nó khóc mùi mẫn cũng tội. Ba má nó ở quá xa, nó về đó sao nổi. Mà cha mẹ kiểu đó thì dễ dầu gì có thì giờ dạy con. Hai đưá em nó cũng theo đó mà khóc rân trời. Tui phải năn nỉ nó ở lợi, hẹn hết học kỳ nếu muốn sẽ cho đi. Má chồng tui nghe chuyện cũng buồn, mà cũng hổng biết làm sao đặng giúp nữa !
Ông nhà tui nói khó nghe quá xá, phải công nhựn là vậy. Ổng nói cứ chưng diện rồi đi chơi cho lắm vào, trước sau gì cũng hư như mẹ con mà thôi ! Tui bụm miệng ổng hổng kịp. Thế là nó la làng. Thâm tình tới nước này ngó chừng gãy đổ cả rồi, tui thiệt cũng hổng biết tính sao. Cùng lắm chắc là phải mang con nhỏ sang qua cho bà nội chúng nuôi đỡ, rồi thủng thẳng chờ hai bác cháu chúng nguôi giận rồi hàn gắn sau.
Ôi, các bậc làm cha mẹ ! Nếu không thể lo cho con cái thì xin đừng sanh chúng ra. Người chớ có phải gà đâu mà đẻ trứng hổng ấp ra con thì ấp sương sương, luộc chấm muối tiêu rau răm làm hột gà lộn !
Thiệt tình tui nhức đầu quá xá !