quote:
Gởi bởi VanhKhuyen
Bây giờ em cũng nhận em sai trước con em và xin lỗi nó ngon ơ, không phải em nghĩ nó nhỏ không biết chị, em không muốn nó giống em hồi nhỏ có thời gian làm không dám nhận. Hèn quá đi.
VK
I'm very proud of you!
Nhận mình có lỗi với con, khó hơn nhận mình có lỗi với cha mẹ, đó em.
Tiếp xúc nhiều, chị nhận ra được là không ai cho mình sai cả, vì nếu biết mình sai thì đã không làm điều đó - ít nhất là chị nghĩ như vậy -
Cùng 1 cái chén, để trên bàn, nếu em ngồi bên phải, em thấy khác, chị ngồi bên trái, chị thấy khác. Em thấy cái nhìn của em đúng, chị cũng thấy cái nhìn của chị không sai.
Đó là chưa nói đến những yếu tố khác, như nếu mặt trời chiếu vào, lúc sáng, lúc tối... thì cũng cùng một hướng đó, mà chỉ trong sắc na đã là khác rồi...
Vì vậy, chị ít khi cãi nhau, mà chỉ hay lắng nghe, vì lắng nghe là một hạnh nguyện rồi.
Nghe mà tâm không phân biệt, không thành kiến ... là hạnh lắng nghe của Ngài Quán Thế Âm, đó em.
Hạnh nguyện này rất khó mà theo, vì chị thấy lúc nào chị cũng có tâm phân biệt, lúc nào chị cũng có thành kiến, chị là human being, đầy đủ tham, sân, si...
Sáng mai chị đi Austin sớm nên sẽ không vào PNV. Chị chúc em và gia đình nhỏ của em thật vui nhé
Chị hv