Hai giờ sáng,
Kiểu đau thật lạ, quay phải cũng đau, quay trái cũng đau đứng lên cũng chẳng đỡ, ngồi xuống vẫn méo mặt
Liều, vớ tạm hai viên khánh sinh uống xong quyết định : kệ
Tắt đèn đi ngủ
Cái giường như có mọt, tiếng mọt kêu mới hánh dịch làm sao? con mọt này chắc nó tưởng nó là chủ của bóng đêm đó
Tiếng người ú ớ mê , khi ngủ mê người ta nói không ý thức và ngữ điệu văn phạm trong mê cứ như một thứ ngọai ngữ lạ
Gió, cửa sổ không đóng nên tiếng gió cứ va vào đêm, gió gọi cho kỷ niệm thức dậy
Nếu như tuổi già đến? tuổi già còn khá xa nhưng tôi vẫn hay nghĩ đến nó, đến những giờ phút ngay từ bây giờ tôi thường phải sống với sự phí phạm trong cái ồn ào của đời sống ban ngày
....
Những căn phòng kế sát nhau, nhưng không có cách âm. Tuy thế, đôi khi đêm đến, có những phút thật im ắng lạ thường, sự im lặng đó tưởng như nghe được tiếng thì thầm của tâm mình
Cái đau lại dội về, cái đau thường đến vào lúc hai giờ sáng và tôi cũng quen với cuộc sống có những cơn đau. Tôi thấy tâm tôi dường như phong phú hơn , giàu có hơn nhờ những cơn đau....
Nếu một ngày, không có những cơn đau xuất hiện nữa chắc tôi sẽ buồn lắm