Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Ai hủy diệt tinh thần yêu thể thao của trẻ con? - Oanh Thơ
Phượng Các
#1 Posted : Tuesday, August 23, 2005 4:00:00 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Ai hủy diệt tinh thần yêu thể thao của trẻ con?

Có thể nói sự thích thú của trẻ con khi tham dự một môn thể thao nào đó rất giản dị là vì chúng muốn được vui chơi. Thế nhưng trên khắp nước Mỹ, càng ngày người ta càng thấy sinh hoạt thể thao của giới trẻ bị biến thành một nhu cầu để kiếm tiền, nhu cầu được nổi tiếng và đôi khi có thể đưa đến vấn đề bạo lực với sự ép buộc và xúi giục của người lớn.

Một bài báo của ký giả David Oliver Relin trên tờ Parade đã đưa ra những ghi nhận thực tế về việc sinh hoạt thể thao đang có vẻ đi đến tình trạng điên cuồng và các lời khuyên hữu ích dành cho phụ huynh có con em say mê thể thao.

Khi nhìn vào sinh hoạt thể thao hiện nay tại Hoa Kỳ, người ta thấy có đến hàng triệu đứa trẻ tham gia vào vô số bộ môn khác nhau từ bóng rổ, bóng đá, bóng chày, bóng chuyền, bơi lội... Trong khi đó, những nhà thương mại về lãnh vực thể thao cũng truy tìm những khuôn mặt mới từ các sân trường học ở khắp nơi trên đất Mỹ khiến cho những huấn luyện viên thể thao và phụ huynh hiệp lực lại để biến những đội thể thao của tụi trẻ thành những lò ấp trứng, những nơi đào tạo các cầu thủ chuyên nghiệp tương lai.

Trước hết là tin tức về những lợi tức kết xù mà những cầu thủ chuyện nghiệp có thể kiếm được. Hai năm trước đây, khi cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp LeBron James vẫn còn là một học sinh trung học, anh đã ký một hợp đồng trị giá từ 90 đến 100 triệu Mỹ kim với hãng giày Nike. Năm ngày sau đó, Freddy Adu, 13 tuổi, một học sinh chơi bóng đá ở Maryland cũng được hãng giày này ký một hợp đồng trị giá 1 triệu Mỹ kim.

Kế đó, là việc những đứa trẻ vị thành niên dùng quá nhiều sức lực của chúng vào sinh thoạt thể thao. Chỉ trong Mùa Hè của năm 2003, Jeret Adair, một cầu thủ ném bóng chày (baseball pitcher) mới có 15 tuổi đã cùng đội banh của em tham dự 64 trận đánh, nhiều hơn bất cứ một cầu thủ bóng chày chuyên nghiệp nào chơi môn thể thao này trong suốt một mùa banh. Sau khi một cái dây chằng (ligament) ở cùi chỏ tay bị rách, Jerte đã phải trải qua một cuộc giải phẫu tạo hình, trước đây thường chỉ dành cho những cầu thủ chuyên nghiệp người lớn mà thôi. Bác sĩ James Andrews, người đã giải phẫu cho Jeret nói rằng chỉ trong năm 2004, ông đã thực hiện 50 cuộc giải phẫu tương tự như Jeret cho các học sinh trung học giữ vai pitcher (ném bóng chày).

Bên cạnh đó, người ta nhận thấy rằng sự tham gia của người lớn vào sinh hoạt thể thao của trẻ con có những chi tiết không được lành mạnh như câu chuyện của bà Valerie Yianacopolus ở Wakefield, Massachussetts khi bà này tấn công một đứa trẻ 11 tuổi chỉ vì nó đã hoan hô đội banh đối thủ với đội banh của con trai bà ta. Bà Valerie đã bị kết tội và lãnh án phạt một năm tù treo cộng thêm 50 giờ làm dịch vụ công cộng. Ngoài ra, vào Tháng Sáu năm nay, ông Mark Downs, một huấn luyện viên của một đội banh T-ball (bóng chày dành cho học sinh tiểu học) đã hứa tặng quà cho bất cứ cầu thủ học sinh nào ném cái chày trúng đầu một đứa bé trai 9 tuổi để làm nó bị thương và không thể tham dự trận đấu banh sắp đến, chỉ vì ông ta muốn đội của ông ta thắng trận!

Tất cả những tin tức kể trên cho thấy là mọi người cần nhìn kỹ vào những gì đang xảy ra cho sinh hoạt thể thao để chấn chỉnh lại và giữ cho sinh hoạt này tinh thần trong sạch và lành mạnh của nó.

J. Duke Albanese, một ủy viên giáo dục ở tiểu bang Maine, nói: “Nếu tôi phải tóm gọn lý do của sự khủng hoảng trong sinh hoạt thể thao của tụi trẻ thì tôi chỉ cần nói chữ: người lớn”. Theo ông Albanese, một vài người lớn đã thúc đẩy trẻ con nhắm đến mục đích không mấy gì là thực tế về những hợp đồng thể thao chuyên nghiệp, cũng như những học bổng về thể thao ở các trường đại học. Theo tài liệu của National Collegiate Athletic Association (NCAA), chỉ có khoảng 2% học sinh trung học nhận được học bổng thể thao tại đại học, và chỉ có 1/13,000 học sinh trung học chơi thể thao nhận được một tấm ngân phiếu từ một đội banh chuyên nghiệp.

Ông Bruce Svare, giám đốc cơ quan Institute for Sports Reform, nhấn mạnh: “Trên tất cả mọi điều, khi trẻ con tham gia vào sinh hoạt thể thao, chúng chỉ cần được vui chơi mà thôi, trong khi đó người lớn lại cung cấp những mong ước không thực tế và tạo sự căng thẳng cho chúng”. Ông Svare nói thêm: “Với tình trạng trẻ con bị bệnh mập phì như hiện nay, 70% trẻ con sẽ rời bỏ sinh hoạt thể thao ở vào tuổi 13. Cách duy nhất làm sống lại sinh hoạt này là tạo căn bản lành mạnh cho nó.”


Việc thay đổi có thể thực hiện được hay chăng?


Có rất nhiều tổ chức trong cộng đồng đang cố gắng tìm phương cách làm cho lãnh vực thể thao tốt hơn. Thí dụ như khi đối diện với một chuỗi những hành động bạo lực của phụ huynh có con chơi thể thao, cơ quan Florida's Jupiter-Tequesta Athletic Association đã đòi hỏi họ phải ghi tên học một lớp về cách bày tỏ và kềm chế cảm xúc tại các trận đánh banh. Còn tại tiểu bang Connecticut thì chính phủ ra một đạo luật cấm không cho học sinh trung học ghi tên vào một đội banh tư nếu chúng đã đang chơi thể thao cho đội banh ở trường học rồi.

Nhưng những phương cách trên không có vẻ đạt được hiệu quả bằng cách của tiểu bang Maine, nơi mà những nhà giáo dục và các học sinh chơi thể thao hợp sức lại để thành lập một nhóm có tên Sport Done Right. Nhóm này được khởi xướng bởi hai ông khoa trưởng của University of Maine College of Education là J. Duke Albanese và Robert Cobb, sử dụng ngân khoản tài trợ từ tiểu bang do sự vận động của dân biểu Susan M. Collins. Mục đích của nhóm này là chấn chỉnh lại tập tục thể thao sao cho trở nên lành mạnh và làm một mẫu mực cho tất cả các tiểu bang khác trên toàn quốc noi theo.


Những trở ngại mà Maine phải đối diện


Bước đầu tiên của nhóm Sport Done Right là vận động làm sao giảm bớt đi sự căng thẳng do những cuộc tranh tài gây ra khiến trẻ con bỏ cuộc, không muốn tham gia vào sinh hoat thể thao từ khi còn nhỏ tuổi. Ông Albanese nói: “Tôi từng là một huấn luyện viện môn football ở trung học và tôi biết là hội đoàn nào cũng muốn đội của họ thắng trận. Dĩ nhiên chuyện tranh tài thì không có gì sai cả, nhưng chúng ta cần nhớ mục đích của chúng ta là khuyến khích trẻ con tham gia vào sinh hoạt thể thao, thế thôi”.

Nhóm Sport Done Right có những buổi họp hàng tháng, qui tụ 12 sở giáo dục và đang có chiều hướng mở rộng hơn nữa. Chương trình của họ dựa trên những căn bản chính yếu là tạo nên một môi trường thể thao lành mạnh, bao gồm tinh thần thượng võ (sportsmancship), giới hạn những cuộc tranh đấu gay gắt ở lớp tuổi từ đệ nhất cấp (Junior Varsity) trở xuống để chúng có cơ hội phát triển năng khiếu thể thao hầu giữ được niềm yêu thích thể thao trong một thời gian dài.


Trở ngại thứ nhất: Những người lớn không thể tự kềm chế được


Kể từ năm 2002, sau vụ Thomas Junta ở Reading, Massachussetts đánh chết Michael Costin trong một cuộc cãi lộn về việc hơn, thua của đội banh hockey của con trai họ, thái độ cư xử của những người lớn là đề tài tranh luận trong nhiều cuộc họp về việc chấn chỉnh lại sinh hoạt thể thao. Dough Abrams, một giáo sư về luật ở University of Missouri, nói: “Tôi đã chứng kiến phép lịch sự của người lớn trong sinh hoạt thể thao của trẻ con bị tuột dốc kể từ thập niên 1990 khi góp nhặt các tin tức xấu trên báo chí về việc những phụ huynh không kềm chế thái độ hay hành động của mình trong sinh hoạt thể thao của tuổi trẻ. Trước kia, xã hội không chấp nhận hành động điên cuồng của người lớn trong sinh hoạt thể thao, còn bây giờ thì người ta lại khoan dung”.

Nate Chantrill, 17 tuổi, tình nguyện làm phụ tá huấn luyện viên cho một đội banh football của học trò lớp năm ở thành phố Auburn kể rằng một người cha đã la hét và chửi tục khi nói rằng tại sao cô không cho con gái ông ta chơi banh trong khi nó là người giỏi nhất trong đội. Chantrill nói: “Phụ huynh quan trọng hóa việc ganh đua mà không hề nghĩ rằng thể thao ở lớp 5 không phải là trận đấu Super Bowl, đây chỉ là dịp để trẻ học hỏi và vui thú mà thôi. Phụ huynh không hề biết là họ làm hỏng cái tinh thần thể thao của trẻ ngay từ khi còn nhỏ tuổi.”

Cũng vì những câu chuyện nói trên mà Sport Done Right đã tổ chức những buổi huấn luyện dành cho phụ huynh về việc biết cách bày tỏ thái độ và hành động khi đến xem các trận đấu banh. Ngoài ra, mỗi phụ huynh có con em chơi banh còn phải ký một tờ cam kết để góp phần nâng cao tinh thần thượng võ trong sinh hoạt thể thao.


Trở ngại thứ hai: Những huấn luyện viên kém


Dan Campbell, huấn luyện viên của đội banh baseball Edward Little, nói rằng ông đã chứng kiến rất nhiều đồng nghiệp của ông áp dụng mọi phương cách để làm sao cho đội của mình thắng, không kể gì đến trách nhiệm tiên quyết của một huấn luyện viên là giáo dục và gây ảnh hưởng cho trẻ con. Họ không hề biết rằng những hành động đó có thể mãi mãi làm hỏng tinh thần yêu thích thể thao của đứa trẻ. Ông Campbell kể lại chuyện cãi vã và xô xát xảy ra ở một trận đấu banh giữa một người huấn luyện viên và một người đại diện trường trước mắt mấy đứa học sinh. Hành dộng này của người lớn là một thí dụ xấu cho các đứa trẻ khi nghĩ rằng người lớn làm như vậy thì mình cũng có thể hành động và thái độ giống họ, không có gì là sai trái cả.

Sport Done Right dĩ nhiên cũng nhắm vào việc làm tăng phẩm chất của các huấn luyện viên thể thao, giáo sư Albanese nói: “Các huấn luyện viên không hề nhận biết họ là người gây ảnh hưởng mạnh mẽ cho trẻ con”. Ông không đồng ý với việc tiểu bang trả lương cho huấn luyện viên căn cứ trên những trận banh mà đội của họ thắng hay thua. Sport Done Right đề nghị là lương của huấn luyện viên nên được trả dựa trên phương cách và trình độ huấn luyện của họ. Nhóm này cũng khuyến khích trường học nên gởi những huấn luyện viên đi học các lớp về tâm lý trẻ con và phương cách lãnh đạo.


Phát triển tinh thần thể thao


Những nhà giáo dục trong 30 tiểu bang khác đang tìm hiểu về hoạt động của Sport Done Right và đang nghiên cứu việc áp dụng và phát triển tinh thần thể thao trên toàn quốc để tạo cho trẻ con một môi trường lành mạnh về tinh thần lẫn về thể chất.

Sau đây là những đề nghị dành cho phụ huynh có con em chơi thể thao của Sport Done Right:

1. Khuyến khích trẻ chơi thể thao và nhấn mạnh là việc hơn thua không quan trọng bằng khả năng và tinh thần yêu thích thể thao của chúng.

2. Biết quân bình việc học và việc chơi thể thao.

Giúp con giữ sự quân bình trong chương trình học và khuyến khích chúng tham dự vào các môn thể thao khác nhau. (Ở nhiều trường học, học sinh phải giữ được điểm số trung bình là 3.0 mới được tham dự các đội banh như bóng rổ, tennis...)

3. Nhấn mạnh đến việc vui thích, phát triển khả năng về các môn thể thao và tinh thần đồng đội để cho trẻ có được những kinh nghiệm tốt. Giải thích cho trẻ biết những ganh đua là để dành cho lớp trẻ lớn hơn ở những năm cuối của bậc trung học (Varsity).

4. Hãy để việc huấn luyện thể thao cho các huấn luyện viên và tránh tạo thêm căng thẳng cho trẻ con về việc phải chơi thật hay và phải thắng trận.

5. Hãy thực tế về tương lai của con mình trong sinh hoạt thể thao, phụ huynh phải nhận biết rằng chỉ có một số rất ít học sinh có thể nhận được học bổng về thể thao của đại học, đi tham dự Olympics hay được ký hợp đồng để chơi cho các đội banh chuyện nghiệp mà thôi.

6. Hãy có mặt để hỗ trợ tinh thần và làm gương cho con về thái độ và tinh thần thượng võ cần phải có của một người tham dự sinh hoạt thể thao.


Oanh Thơ

http://www.nguoi-viet.co...nmviewer.asp?a=31068&z=6
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.