In the House (French: Dans la maison) (2012)
Fabrice Luchini
Kristin Scott Thomas
Ernst Umhauer
Germain là một giáo sư văn chương, có tâm huyết, tận tuỵ với học trò của mình . Thấy trong lớp có Claude Garcia tỏ ra có khả năng viết lách nên ông để tâm nhiều đến anh học trò này và thường sách tấn, chỉ vẽ, cho mượn sách để Claude phát triển năng khiếu này . Claude tỏ ra có tài nhận xét những chuyện xảy ra chung quanh, trong đó cậu ta hay thân với một bạn học cùng lớp, đến nhà bạn chơi, và lợi dụng cảnh sinh hoạt trong gia đình này để làm đề tài viết lách của mình . Dần dần, Germain bị cuốn hút bới các câu chuyện Claude kể, quan tâm đến cảnh gia đình đối tượng của tài năng của Claude, thân thiết với cậu ta hơn, và thậm chí còn ăn trộm đề thi toán của đồng nghiệp để giúp Claude và cậu bạn thân được điểm tốt để có thể dính chặt với gia đình cậu bạn . Vợ cu?a Germain nhận thấy chồng mình gắn bó với học trò quá, say sưa với các tình tiết trong gia đình người ta, thậm chí xao nhãng chuyện ái ân với vợ làm vợ bực mình. Đã thế, bà còn phát giác ra chồng mình còn kể chuyện bà bị vô sinh nên không có con cái cho Claude nghe. Còn Claude thì gây rối loạn trong gia đình bạn mình, quyến rũ mẹ của bạn suýt đi vào chuyện ái ân, khiến cho bạn mình đâm ra buồn phiền, trầm cảm ..Sau cùng, sự trộm cắp bị phát giác, Germain bị cho nghỉ việc, vợ thì chia tay.
Thì đã hẳn đây là một drama rồi, nhưng có cái gì khôi hài trong đó . Trong cái cõi đời ô trọc này, nhiều thảm kịch xảy ra từ một tình cờ nho nhỏ .
Phải chi hôm ấy đừng mưa; phải chi hôm ấy đừng đưa em về (Mưa Bong Bóng). Cuộc sống vốn yên lành lâu nay bỗng bị lộn tùng phèo vì cái sự trời ơi đất hỡi nào đó . Germain có khi nào tĩnh tâm lại, suy xét lại xem cái lý do nào mà cảnh sống của mình đi vào đổ vỡ như thế . Mất việc, vợ bỏ . Chỉ vì cái tâm của mình khởi đi từ lòng ham muốn biết chuyện gia đình của người ta như thế nào . Cuối phim, hai thầy trò ngồi ở ghế đá công viên, nhìn lên các khung cửa sổ của khu chung cư, thắc mắc không biết những cảnh đời trong mấy chục gia đình trước mặt mình nó ra làm sao . Nghĩa là họ vẫn còn thích thú chuyện chúi mũi vào gia đình người khác, họ không biết cái câu tục ngữ :Đèn nhà ai nấy sáng" của ...Việt Nam, xem ra người Việt ta tinh tế quá. Tinh tế, nhưng áp dụng được thì chỉ có mấy người thích chuyện tu tâm dưỡng tánh . Bớt nghe chuyện thiên hạ đi, vì bao nhiêu chuyện chỉ quanh đi quẩn lại có bao nhiêu đó: đàn ông, đàn bà, tình yêu, hôn nhân, ngoại tình, đổ vỡ, ghen tuông, bỏ nhau, hạ độc thủ nhau ...
Nhưng chi tiết ấy gợi cho tôi suy nghĩ: là sự quen biết gần gũi với người hay cảnh hay câu chuyện trong đời sống dễ làm cho người ta gắn bó với nó . Germain ngày càng bị ràng buộc với chuyện gia đình người ta, thấy thích thú khi được nghe học trò mình chia sẻ tâm trạng và sự tiến triển trong tình cảm của hắn. Cả Germain cũng chừng như bị lôi cuốn bởi sức quyến rũ của người đàn bà kia, chỉ vì cái fantasy mà ông tự thêu dệt cho tâm hồn mình, và biết đâu ông thấy không còn thích thú chuyện giường chiếu với vợ vì mắc lo tơ tưởng người đàn bà khác ?
Nói chi cho xa, ngay cả hàng ngày theo dõi chuyện của các tài tử, các nhân vật tiếng tăm, các người do các youtuber theo đuổi quay đi quay lại các chi tiết cảnh sống của họ nhằm mục đích câu view, mà khiến người xem phải đem lòng mến chuộng, biến thành "fan", rồi "fan cứng" và đâm ra yêu họ lúc nào không hay, hàng ngày không có không xong, Và đương nhiên thời gian của cuộc sống đã bị dành rất nhiều vào các sinh hoạt [...]ấy! Và tôi bỗng e sợ nghĩ đến điều học xưa: Cái ta nghĩ hàng ngày, nói hàng ngày, quan tâm hàng ngày sẽ định hướng cho sự tái sinh vào cảnh đời tương ứng của ta trong tương lai!