Năm nay dự định đi chơi rồi lại bệnh, nhưng lại vui vì không phải chen chúc với vài triệu người trên xa lộ 101 – 405 hay phi trường LAX – SJC – SNA! Bạn thì sao?
Nhà có ba đứa con thì mỗi đứa ở một quận hạt khác nhau, nếu tính nhà mình là Sài Gòn thì một đứa ở mạn Bắc cỡ Thủ Dầu Một, một đứa ở mạn Nam gấp bốn lần đi mũi Cà Mau, một đứa thì gần hơn chút xịch qua hướng Tây xa hơn Trảng Bàng một chút, va`sau lễ Tạ Ơn trên mảnh vườn sân sau bắt đầu được vỡ đất xây căn nhà be bé xinh xinh!
Có cái này phải chịu mất cái kia, có nhà thì những cây bưởi cây tắc cây mơ và khu vườn “thiền định” phải chấp nhận đi vào quên lãng, theo thời gian mình biết sức mình cần gì, cần con cháu quanh quẩn hơn là cây lúc lỉu trái.
Anh bảo bưởi thơm thật mà uống thuốc . . . người ta khuyên không ăn bưởi . . . thôi nghen em!
Ừ thì thôi, từ hồi tôn ông ấy lên hàng “Phu” để tòng sau khi xuất giá thì chuyện thôi cây bưởi có chi khó, ngàn thứ “thôi” khác đã thôi rồi!
Chẳng biết tương lai sẽ thế nào, trước mắt vợ chồng hợp ý nhau là căn nhà mình ở sẽ là “nhà dưỡng lão cao cấp” cho cả hai, sau lưng nhà là nhà của cô Út!
Bao nhiêu người rỉ tai: “Coi chừng mất hết đấy!” Mất gì nhỉ, mình có cho hay chia chác chi đâu nè, mà chị em nó cũng biết cha mẹ nghèo nhất xứ USA chứ có là quan lớn quan bé chi đâu, đi làm nói ra thì bảo khoe khoang chứ ai hơn mình cũng không xong, mà mình có hơn người ta cũng không được!
Dễ hiểu vô cùng . . . thôi thì ai muốn hiểu sao thì hiểu, tóm lại là: HO – 90, có mấy cái thùng thiếc đựng tinh là kỷ niệm có cả ruốc – tôm khô – ở Thái Lan 1 tuần hơn trong trại làm giấy tờ nhập cảnh – sang Mỹ với 100 đô la dằn túi – gần 40 tuổi khởi nghiệp lại – ba đứa con tuổi chưa thành niên 14 – 13 – 4 sống được đến bây giờ bình an – già cùng nhau còn đòi hơn thua chi nữa phải không?
Chúa Giáng Sinh trong máng cỏ hang lừa, hình ảnh người ta dựng lên trong nhà thờ to to là, đèn chớp chớp rực rỡ là, mà sao loài người đến nay vẫn tham lam bom đạn súng ống khắp nơi như thế, ngắm con cháu và xin phó dâng mọi sự cho các đấng thiêng liêng đã dựng nên trời đất muôn loài mà có lẽ ngài quên quên cho chúng nhân một trái tim yêu thương nhau đều khắp!
Đâu có ít những câu chuyện giải thích tại sao lại thế, câu chuyện được các ông giải thích nhiều nhất là vì bà Eva không nghe lời thượng đế mà nhân loại bị đầy ải khốn khổ khốn nạn, bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng ghét nhau – so bì cùng nhau v.v.
Ngẫm lại không phải vì bà Eva đâu đấy mà vì ông thượng đế hẹp hòi không thể tha thứ cho cái lỗi quá là nhỏ nhoi như thế, nhất là cho con rắn gài bẫy bà Eva nữa chứ!
Các bạn ơi! Tôi tin Chúa nhân lành không chấp tội nhân trần tủn mủn như kiểu các ông gán ghép cho Ngài đâu và các Eva mẫu nghi thiên hạ ơi, viết thế này không phải là giải oan cho Eva đâu đó nhé, cái lỗi đam mê ngọt ngào hào nhoáng lóng lánh lung linh cũng gây nên bao hồ nước mắt!
Mùa Đông buồn quá nên mình viết ý kiến riêng thôi đấy – đừng vin vào nó mà lại gây chiến với Adam lại vỡ cả nhà mà chớ!