Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages<12
Tuổi Già
Phượng Các
#21 Posted : Saturday, May 6, 2017 10:56:45 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Bệnh Mất trí nhớ - Alzheime, Dementia,
Lại thị Mơ. Vietbao.com
Gia Đình Suy Ngẫm

Mất trí nhớ là bệnh đáng sợ nhất trong tất cả các bệnh của con người.
Có 2 loại bệnh mất trí nhớ: Alzheime, Dementia
Loại nặng là Alzheimer. Hoàn toàn mất hẳn trí nhớ, như trường hợp Tổng Thống Reagan (kéo dài 10 năm mới chết).
Loại nhẹ gọi là Dementia lúc nhớ lúc quên, như trường hợp nhà Bác Học Albert Einstein.
Cho tới bây giờ khoa học cũng vẫn chưa tìm ra phương pháp phòng ngừa hay chữa trị. Chỉ biết khi trời kêu ai nấy dạ.
Các bác sĩ thì khuyên bắt đầu óc làm việc chút chút mỗi ngày, cũng là một cách tập thể dục cho cái đầu (não) của mình vậy thôi.
Đọc sách, viết bài, viết thư… cũng là một cách tập thể dục đầu. Tức là bắt cái não của mình không được “nhàn cư vi bất thiện” rảnh quá rồi nghĩ chuyện linh tinh than mây khóc gió.
Hoặc như Mỹ nói “use it or lose it” Ngọc kia chẳng dũa chẳng mài, cũng thành vô dụng, cũng hoài ngọc đi.

Quả thật từ khi có internet, thì mọi thứ tin tức và hình ảnh được lan tràn trên khắp thế giới chỉ sau vài tích tắc. Người dân trên toàn thế giới (ngoại trừ Bắc Hàn và các nước độc tài) có thể theo dõi đủ mọi biến chuyển ngay khi xảy ra.
Ngay cả ở Mỹ, khi có World Cup về đá banh, đâu phải trận banh nào quí vị cũng được coi hết đâu. Nhất là khi Mỹ đã thua rồi, là coi như dẹp bớt, ông chồng tôi (chuyên gia TV 24/7& 20 hour/ day) bảo thế.

Trong khi VN nghèo mà chơi bảnh cho coi líp ba ga, thức đêm thức hôm xem miệt mài suốt gần 2 tháng. Mỗi lần có World Cup là công việc tê liệt, quan thì ngủ bù ở nhà, lính thì vào sở lớt phớt cho có lệ, vì còn ngáp ngắn ngáp dài.
Mặc dù bệnh mất trí nhớ không làm tổn thương tới thân xác bệnh nhân như các bệnh nhiễm trùng, hay bệnh ung thư tàn phá cơ thể rất nhanh.
Không ảnh hưởng tới physical, vì chỉ có não không còn làm việc, chứ tim gan phèo phổi vẫn bình thường. Bệnh nhân vẫn có thể sống rất lâu, nếu không muốn nói là thọ.
Không tổn thương về thể chất (của bệnh nhân), nhưng tổn thương rất nặng về tinh thần cho người chăm sóc.
Biết bao câu chuyện não lòng khi có người thân bị bệnh mất trí. Nhất là khi người ấy lại là ông bà cha mẹ của mình.

Trong các triệu chứng của bệnh mất trí nhớ nhẹ Dementia (lúc khởi đầu) có một triệu chứng đã làm tổn thương tới tình cảm gia đình. Đó là người bệnh lúc nào cũng nghi ngờ bị mất cắp tiền bạc hay nữ trang của mình.
Họ có thể nói (y như thật) người này người kia đã lấy cắp của họ. Nếu chỉ có một người chăm sóc người bệnh (ông bà cha mẹ), thì ráng giữ bình tĩnh bỏ ngoài tai, coi như không chấp. Nhưng khổ nỗi vì cuộc sống khó khăn, rất nhiều người ở VN, sau khi lập gia đình vẫn phải ở chung theo kiểu ngũ đại đồng đường. Cháu dâu con dâu, cháu rể con rể là người không cùng máu mủ hay bị hàm oan.
Có một điều không hiểu nổi, đó là họ có thể không nhận được tất cả mọi người. Nhưng bà mẹ chồng vẫn biết đây là thằng con yêu quí của mình. Bà đợi con đi làm về, để than thở bị bỏ đói cả ngày. Còn ai ở nhà cả ngày với bà, ngoài người vợ của mình, tức là con dâu của bà. Oan Thị Kính làm sao giải bày, nuốt bồ hòn làm ngọt. Nếu gặp người chồng vũ phu không có từ tâm hiểu biết, thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Từ đó xảy ra biết bao thảm cảnh gia đình, từ xô xát cãi vã, có khi đưa đến chia tay.
Ngoại trừ đổ thừa bị mất đồ, không nhớ đã ăn cơm hay chưa. Những người bị Alzheimer, dù không còn minh mẫn, nhưng họ vẫn có thể nhận ra những người vô cùng đặc biệt với họ. Bà Nancy bảo rằng ông Tổng Thống Reagan quên hết tất cả mọi người, chỉ còn nhớ duy nhất một mình bà. Ít ra cũng còn có một người để cho ông nghe lời.

Căn bệnh mất trí còn nguy hiểm hơn cả bệnh điên. Vì bệnh điên tuy vậy vẫn có thuốc chữa hay chế ngự. Khi người điên nổi cơn người ta cho uống thuốc, cơn điên sẽ bị chế ngự. Sau đó người ta cho chạy điện vô não. Sau một thời gian thì não của người bệnh trở lại bình thường. Đó là do não bị xáo trộn vì một nguyên nhân gì đó, chứ không có hư hại. Trái lại ở bệnh Alzheimer và bệnh Dementia não đã bị thoái hóa, bị hư hại. Đó là lý do tại sao chưa có cách phòng ngừa và chữa trị.

Chăm sóc cho người bệnh lãng trí là một điều vô cùng khó khăn.
Một con vật bình thường như con chó con mèo, dù không nói được, nhưng chúng vẫn nhận ra và nghe lời người nuôi dưỡng nó. Bởi vì chúng vẫn còn bộ não. Trong khi người bị lãng trí, chúng ta sẽ cảm thấy đau lòng khi một cụ già bị nhốt trong chuồng, hay bị xích tay xích chân.
Những hình ảnh đó không thể dùng cho con người. Nhưng chúng ta phải làm sao, khi người bị lãng trí gây ra đủ thứ vấn nạn, làm đảo lộn cuộc sống của những người trong nhà. Giữa đạo đức và hạnh phúc, chúng ta sẽ chọn bên nào.
Chỉ có Thánh hay Bồ Tát mới giữ cho mình khỏi nổi cơn điên khi bị buộc tội oan ức. Cũng chỉ có thánh mới giữ cho mình được bình tĩnh, khi mỗi ngày thấy đủ thứ xáo trộn xảy ra trong căn nhà của mình.
Ông bà cha mẹ là những người ta phải tương kính theo đạo làm con.
Nhưng khi làm sao giữ được vẹn toàn, khi ông bà cha mẹ bị mất trí. Một bệnh nhân trong thân xác của người trưởng thượng. Có nhiều cô con dâu đã phải gào lên nói dối như cuội, khi nói về bà mẹ chồng. Hoặc khi không còn bình tĩnh họ có thể buộc tội điên điên khùng khùng. Thật tình họ không muốn mang tiếng hỗn láo, chẳng qua cơn giun xéo mãi cũng quằn! Khó có ai giữ cho mình sống trọn đạo làm con.

Bản thân tôi có cha mẹ bị Dementia, nghĩa là những gì các cụ nói cần phải xét lại, thế mà cũng vẫn bị lừa đều đều. Lần nào cũng vì sốt ruột khi nghe bố gọi với giọng thều thào “có gì ăn không, bố đói quá”. Lúc ông đang ở trong rehab gần nhà, cổ tay luôn luôn đeo một cái vòng có ghi số điện thoại của tôi, để bất kỳ có chuyện gì xảy ra, ai cũng có thể gọi ngay cho con cháu.

Hôm đó bố tôi ra dấu cho có người giúp. Đầu tiên một giọng nữ gọi, bảo ông muốn nói chuyện với cô. Nghe bố nói muốn ăn cháo (kiểu VN), dạ dạ thưa thưa, cuống quýt đi hâm cháo. Chưa được 10 phút, lại nghe điện thoại gọi, lần này là giọng nam, lại dạ dạ thưa thưa con mang vào ngay. Chạy hộc tốc tới (rehab chỉ cách nhà có 10'), tôi chưng hửng, vì bố tôi đang ngồi trước mặt mâm cơm của nhà thương, còn y nguyên.
Không hiểu tại sao người bị lãng trí, lại “thông minh” đến thế. Không biết tiếng Anh, nhưng bố tôi biết ngoắc một cô y tá nhờ gọi dùm. Sau đó lại nhờ một người y tá khác (đàn ông) gọi tiếp. Nói chuyện bằng tiếng Việt nên họ không hiểu mình nói gì.

Từ đó có kinh nghiệm, tôi không quýnh quáng, mà hỏi lại caregiver. Tuy vậy cũng vẫn chạy vào thăm, nếu không ông cụ sẽ giận hờn bỏ ăn. Người ta nói khi già, người ta sẽ trở thành con nít (chướng). Họ sẽ bướng bỉnh khó chiều, nếu thành con nít ngoan thì đâu có chuyện gì xảy ra.
Một triệu chứng kinh khủng cho người chăm sóc người bị mất trí, đó là họ không còn phân biệt được đúng sai, họ có thể ăn ngay phân của họ, nghĩa là chúng ta không thể rời mắt khỏi họ. Điều này đã làm đau lòng con cái vô cùng.
Có nhiều gia đình khi đi làm, họ phải khoá cầu dao điện, nếu nấu bằng bếp điện. Vì các cụ già khi muốn ăn bánh mì, họ đút luôn cả ổ bánh vào lò nướng, vẫn còn giấy gói và dây thun cột. Có người còn tinh nghịch đốt cả thảm lót nhà.
Nói chung là khi trong nhà có người bị bệnh mất trí, thì ngay cả người chăm sóc cũng mệt nhoài, vì mắt phải luôn luôn ngó chừng. Đôi khi ngay cả người lành cũng không ngờ được những phản ứng bất thường của bệnh nhân.
Bà Nancy vợ của Tổng Thống Reagan chăm sóc ông bị bệnh Alzheimer (nặng) suốt 10 năm trời. Không thể dùng một chữ nào khác hơn chữ “ độc ác” để diễn tả bệnh này. Thông minh hóm hỉnh, tài giỏi, ăn mặc luôn luôn lịch sự. Tất cả không còn nữa, bà Nancy chẳng còn cho ai nhìn thấy ông trong bộ dạng thê thảm thiểu não, quần áo xộc xệch, bộ mặt ngây ngô, không còn ra hình dáng của một chính khách được ngưỡng mộ ngày nào. Thôi thì hãy để mọi người coi như ông đã chết.

Biết bao câu chuyện đau lòng của người thân, khi có ông bà cha mẹ bị bệnh mất trí nhớ. Dù cho bạn có thông minh như nhà Bác Học Albert Einstein cũng vẫn mắc bệnh như thường. Dù cho bạn có học cao hay giàu có đến đâu, bạn cũng vẫn nghẹn ngào khi thấy người thân yêu của mình tàn tạ hay có những hành động làm đau nhói con tim. Điều này có thể hiểu được tại sao có nhiều người bình thường đã đem nhốt người bệnh vào những cái cũi như cũi chó.

Họ quá nghèo khổ, phải lo bươn chải cho miếng cơm manh áo. Họ phải làm liều, dù thật sự trong lòng họ không muốn. Gặp thời thế thế thời phải thế. Cái khó bó cái khôn. Ở trong chăn mới biết chăn có rận.
Một cô gái thượng (ở VN) bị xích trong rừng vì mất trí cả mấy năm trời, cho tới khi được một Linh Mục giải cứu mang về nhà thờ.
Không thể nào kể siết về những hoàn cảnh thương tâm của những người bị căn bệnh độc ác này. Hành hạ bệnh nhân thì ít (vì họ không còn nhận thức), nhưng hành hạ gia đình người bệnh thì nhiều.

Cách đây 20 năm, có một thanh niên ở phía Đông Bắc Mỹ, đã bỏ cha già bị bệnh mất trí vào lò sưởi đốt. Vì anh ta là con một, lương không trả nổi cho nursing home (hạng bét 200dollar/ ngày).
Người không mất trí chăm sóc cho người bệnh, cũng mất trí luôn, đó là trường hợp của anh này. Những khó khăn đã dồn họ đến chân tường tuyệt vọng.
Chúng tôi đã nhiều lần dặn dò con cháu, nếu bố mẹ bị bệnh lãng trí, cứ mạnh dạn đưa vào nursing home, đừng lo phiền áy náy. Vì lúc này bố mẹ chỉ còn kéo dài cuộc sống trong vô thức. Không còn biểu lộ được tình cảm với con cháu. Trái lại khi cho ở chung, những biểu hiện của căn bệnh sẽ làm mất cả tình thân. Chẳng thà để bố mẹ hành hạ quấy phá người dưng. Khi bố mẹ còn tỉnh táo dặn dò con cháu, đó là ý nguyện của bố mẹ, các con không có lỗi gì cả. Tất cả mọi người trong gia đình bố mẹ đều yêu quý vô vàn. Hãy có từ tâm đừng nghĩ xấu nghĩ ác, rồi nguyền rủa người khác. Bởi vì tục ngữ có câu chẳng ai nắm tay được từ sáng đến tối. Một ngày nào đó rồi chúng ta cũng sẽ già, như lời Phật dạy. Sinh trụ hoại diệt, hoàng hôn tàn để nhường chỗ cho bình minh ló dạng.

Các con tôi cũng rưng rưng nước mắt. Cũng như ngày xưa chúng tôi cũng đau xé lòng khi thấy cha mẹ mình lú lẫn, bỏ cả đồ dơ vào miệng. Hay ngơ ngác đi lạc ngoài đường.
Người ta không sợ chết, mà chỉ sợ bệnh. Quan niệm bên Phật giáo, cho rằng bệnh tật là cái nghiệp của chúng sinh. Không tôn giáo nào cho phép tự tử. Phật bảo rằng khi tự tử có nghĩa là chưa trả hết nghiệp. Đời sau cũng phải trả tiếp. Luật pháp cũng không cho phép người ta xin chấm dứt sự sống. Bạn thấy điều này có đúng không? Kéo dài cuộc sống trong vô thức, không còn tận hưởng được mọi vui thú của cuộc đời, thì có còn ích lợi gì cho xã hội và cho chính người bị bệnh.
Nếu bạn cổ vũ cho ý tưởng đó, bạn sẽ bị lên án. Vì xã hội không chấp nhận mạng con người như một món đồ vật, để có thể vứt bỏ dễ dàng.
Bạn có biết con số bệnh viện dành cho người mental behavior nhiều gấp mấy con số bệnh viện chữa những bệnh khác. Và người ta đã tránh dùng những chữ điên crazy, hạ giá nhân phẩm. Chỉ dùng những chữ chung chung mental behavior.

Lại thị Mơ. Vietbao.com
Phượng Các
#22 Posted : Monday, July 17, 2017 8:26:11 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Các nghiên cứu khoa học ngày nay cho thấy rằng có nhiều cách để não luôn ở trong trạng thái tốt nhất có thể tránh mắc bệnh suy giảm trí nhớ do gene di truyền. Tập luyện thành thói quen đều đặn, trau dồi thường xuyên 19 cách cơ bản dưới đây là những yếu tố giúp bạn duy trì khả năng tư duy sắc bén suốt đời.
Một số nghiên cứu trước đây chỉ ra rằng gene có thể quyết định con người có mắc bệnh suy giảm trí nhớ hay không. Nhưng các nhà khoa học của Đại học California (Mỹ) khẳng định rằng chúng ta có thể tìm ra nhiều cách để não luôn ở trong trạng thái tốt nhất. Họ đã kiểm tra khả năng nhận thức của 2.500 người trong độ tuổi 70 - 79 trong suốt 8 năm.
Chức năng não của hơn một nửa đối tượng nghiên cứu suy giảm do tuổi già, 16% bị suy giảm đáng kể trí nhớ và khả năng tư duy trong giai đoạn nghiên cứu. Song điều đáng chú ý là 30% người tham gia vẫn duy trì khả năng hoạt động thần kinh ở mức ổn định.
Sau đó các nhà khoa học tìm hiểu xem những yếu tố nào tạo nên sự khác biệt trên. Kết quả cho thấy tập luyện thể thao, học tập, thói quen hút thuốc và hoạt động xã hội đóng vai trò then chốt. Nhóm nghiên cứu nhận thấy những người tập thể dục từ mức độ trung bình trở lên ít nhất một lần/ tuần có cơ hội duy trì trí óc minh mẫn cao hơn 30% so với những người không tập bao giờ hoặc tập không thường xuyên.
Những người học tới trình độ phổ thông trung học trở lên có khả năng duy trì khả năng nhận thức ở mức ổn định cao gấp 3 lần so với người có học vấn thấp hơn. Sự khác biệt càng tăng lên nếu người có học vấn cao liên tục trau dồi tri thức (như khám phá lĩnh vực mới, học thêm ngoại ngữ).

1/. Thói quen hút thuốc.
Hút thuốc làm giảm khả năng nhận thức của chúng ta, bởi người không hút thuốc có khả năng tư duy sắc bén gấp hai lần so với người nghiện thuốc khi về già. Một số hoạt động xã hội cũng tốt cho não. Nhóm nghiên cứu nhận thấy những cá nhân thích tham gia hoạt động xã hội có khả năng duy trì tư duy sắc bén cao hơn 24% so với người khác.
"Việc tìm ra những yếu tố liên quan tới khả năng duy trì nhận thức có thể giúp con người tìm ra những chiến lược hiệu quả trong nỗ lực ngăn chặn tình trạng suy giảm trí nhớ. Chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi một số yếu tố, như luyện tập thể thao và hút thuốc", Alexandra Fiocco, trưởng nhóm nghiên cứu, phát biểu.
Nhiều nghiên cứu trước đây cũng chứng minh rằng, khi con người tập luyện, cơ thể chúng ta sẽ tiết ra một số nhân tố tăng trưởng. Những nhân tố tăng trưởng ấy làm tăng khả năng hoạt động của tế bào thần kinh.

2/. Tập thể dục.
Là cách tự nhiên giúp tăng sức mạnh cho não bộ của bạn và thậm chí tạo ra tế bào thần kinh mới trong não. Tập thể dục thường xuyên cũng ngăn ngừa việc suy giảm nhận thức và giúp bạn tránh khỏi các vấn đề sức khỏe tâm thần.
Các nghiên cứu cho thấy rằng nhảy, khiêu vũ cải thiện chức năng não của bạn. Trong khi đó, yoga không chỉ giúp cải thiện tâm trạng và khả năng tập trung của bạn, nó cũng tăng cường nhận thức của bạn và ngăn ngừa việc suy giảm nhận thức.
Bên cạnh đó những thói quen nhỏ dưới đây cũng giúp bộ não phát triển các chức năng tốt hơn, ngăn chặn suy giảm nhận thức.

3/. Vẽ:
Hầu hết chúng ta có xu hướng nghĩ rằng các bản vẽ như 1 hoạt động chỉ dành cho trẻ em, nhưng nó thực sự khá hữu ích cho người lớn. Vẽ tranh kích thích bán cầu não phải của bạn và tăng cường sự sáng tạo của bạn.

4/. Uống dầu cá.
Dầu cá có chứa nhiều thành phần xây dựng màng não của bạn. Uống nó thường xuyên giúp cải thiện sự tập trung, tăng cường các trung tâm cảm xúc của bộ não và làm tăng chức năng não bộ tổng thể của bạn.

5/. Ăn các loại hạt.
Các nghiên cứu đã chứng minh rằng ăn các loại hạt cải thiện chức năng não đáng kể, đến mức mà những sinh viên ăn chúng ngay trước khi kỳ thi sẽ làm bài tốt hơn nhiều so với những người không ăn.

6/. Hít thở sâu.
Đi ra ngoài 10 - 15 phút mỗi ngày để ngồi và hít thở sâu, tăng lượng oxy cho não.

7/. Tránh ăn vặt.
Thức ăn nhanh làm giảm năng lượng của bạn và làm cho tâm trí bạn trở nên mơ hồ. Để cải thiện chức năng bộ não, hãy tránh xa đồ ăn vặt và bắt đầu ăn các bữa ăn lành mạnh thay thế.

8/. Tranh luận.
Việc tranh luận khiến bạn phải suy nghĩ nhanh chóng và thông minh, suy nghĩ đến các tình huống khác nhau. Nhận được vào một lập luận tinh thần hoặc tranh luận một lần trong một thời gian để có được các loại nước chảy của bạn.

9/. Nghe nhạc.
Các nghiên cứu đã chứng minh rằng những người nghe nhạc thường xuyên thông minh hơn và nhiều cảm xúc tích cực hơn so với những người không nghe. Điều này là do âm nhạc kích thích bán cầu não phải của bạn và thậm chí thay đổi cấu trúc của nó.
Đặc biệt, nghe nhạc cổ điển phương Tây có thể cải thiện khả năng toán học, kích thích bán cầu não trái của bạn. Trong thực tế, các nghiên cứu đã chỉ ra nghe Mozart có thể cải thiện 80% trí tuệ.

10/. Thay đổi thói quen của bạn.
Khi bạn gặp khó khăn trong cùng một thói quen, não của bạn trở nên buồn tẻ và thiếu sáng tạo. Để kích thích nó, cố gắng thay đổi thói quen thường xuyên như tìm những cách khác nhau để làm việc hoặc cố gắng có 1 bữa ăn mới.

11/. Suy nghĩ tích cực, tránh căng thẳng.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng những người có suy nghĩ tích cực (khách quan, thiện hảo …) có điện não tốt hơn so với những người có suy nghĩ tiêu cực (chủ quan, bất thiện …). Hãy dành một chút thời gian mỗi ngày để suy nghĩ tích cực và đặt mục tiêu cho chính mình, kể từ khi lập mục tiêu cũng kích hoạt 1 phần của bộ não của bạn cũng được tham gia với tư duy tích cực.
Trong khi bạn không thể tránh căng thẳng hoàn toàn, hãy cố gắng giữ mức độ căng thẳng đừng quá cao, vì cortisol - hormone stress gây trở ngại cho chức năng não và giết chết các tế bào não của bạn.

12/. Ngủ đủ.
Ngủ cải thiện trí nhớ của bạn, không ngủ đủ giấc có thể làm cho bạn hay quên và chậm chạp.

13/. Cười thường xuyên, khóc.
Tiếng cười không chỉ kích thích sự giải phóng các endorphin, nó cũng làm giảm căng thẳng và làm giảm đau, giúp não của bạn hoạt động tốt hơn nhiều.
Bên cạnh đó, khóc cũng làm tăng chức năng não vì nó giúp việc lưu thông máu đến não của bạn tốt hơn. Nó giải phóng cảm xúc và giúp não tỉnh táo.

14/. Giải các ô chữ, câu đố.
Câu đố ô chữ nâng cao kỹ năng tư duy của bạn và khả năng để nhớ lại những kỷ niệm. Chúng hoạt động hoàn hảo để kích thích trí não. Bạn có thể chơi ô chữ hoặc giải câu đố cũng có tác dụng tương tự.

15/. Đọc sách, học 1 ngôn ngữ mới.
Đọc sách dạy bộ não của bạn hấp thu rất nhiều thông tin cùng 1 lúc, trong khi đó còn cải thiện trí nhớ của bạn, kỹ năng tư duy phê phán và từ vựng.
Bên cạnh đó, học 1 ngôn ngữ mới cũng giúp kích thích não bạn suy nghĩ, tư duy.

16/. Tránh uống nhiều thuốc.
Thuốc cản trở chức năng bộ não của bạn và tiêu diệt các tế bào não của bạn. Trong thực tế, các loại thuốc khác nhau có tác dụng khác nhau, bao gồm từ chảy máu não và làm thần kinh suy yếu và các tế bào não bị hư hại.

17/. Đừng xem ti vi quá nhiều.
Xem truyền hình 1 chút thì khá tốt nhưng tránh xem quá nhiều vì sẽ khiến não của bạn khó chịu, làm chậm lại sóng não và khiến chức năng não tồi tệ hơn.

18/. Đặt câu hỏi.
Hãy tạo thói quen đặt câu hỏi về những điều bạn không hiểu và yêu cầu những người khác về những suy nghĩ của họ về 1 vấn đề cụ thể. Điều này sẽ đặt bạn vào những ý tưởng khác nhau và quá trình suy nghĩ, kích thích suy nghĩ của riêng bạn.

19/. Uống nước.
Uống Nước Đúng Cách
Nếu cơ thể bạn bị mất nước, bộ não của bạn không thể hoạt động tốt. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng những người thường xuyên uống trái cây và nước rau ép ít có khả năng bị bệnh Alzheimer – một chứng mất trí phổ biến nhất hơn so với những người khác.



Nhận qua email Love
Phượng Các
#23 Posted : Sunday, July 28, 2019 6:43:32 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Người cao niên tại Mỹ làm việc lâu hơn trước đây, theo kết quả khảo sát của Văn phòng Dân số Mỹ vừa công bố vào tháng 6 năm nay.

Phúc trình cho biết năm ngoái có 24% đàn ông và 16% phụ nữ trên 65 tuổi vẫn tham gia vào lực lượng lao động của nước Mỹ, và ước tính đến năm 2026 tỷ lệ này sẽ tiếp tục tăng, lần lượt là 26% và 18%.

Một số báo cáo nói tiếp tục làm việc ở tuổi cao niên dường như giúp cho trí óc người ta minh mẫn sắc bén, thể chất linh hoạt, và được kết nối với xã hội.

Một số cuộc nghiên cứu khác lại cho rằng nghỉ hưu làm giảm những áp lực có hại cho sức khỏe, giúp người cao niên có thời giờ tập thể dục và ăn uống lành mạnh.

Ông Phục, một người Mỹ gốc Việt ở quận Cam (bang California) về hưu ở tuổi 70, giải thích lý do ông làm việc quá tuổi hưu 65:

“Mình thích công việc mình làm, là CEO của một tổ chức liên quan đến chuyện xã hội. CEO thì quyền lợi nhiều, nói ngay vậy, lương cũng OK mà không vất vả gì. Tại sao phải nghỉ trong lúc mình đi làm thì vui, có bạn có bè.”

Về ảnh hưởng của chuyện về hưu hay tiếp tục đi làm đối với sức khỏe tinh thần, ông Phục cho rằng:

“Chuyện mất trí nhớ hay không mất trí nhớ, không ảnh hưởng đến chuyện mình làm thêm một thời gian sau khi về hưu tại vì khi mình đi làm thì nó cũng vậy, khi về hưu thì nó cũng vậy, có thể là do điều kiện sức khỏe của mình không thay đổi. Chủ đích mình đi làm không phải là để giữ trí nhớ gì hết. Cái thứ nhất là ở nhà không có việc làm, buồn. Đi làm vui, có tiền, nhưng rồi cũng phải nghỉ thôi để cho anh em họ tiến, chẳng lẽ cứ ngồi giành chỗ người ta.”

Ông Phục đồng ý với các nghiên cứu cho rằng người cao niên về hưu hưởng nhàn mà ít hoạt động, sẽ sớm suy sụp về thể chất lẫn tinh thần:

“Chắn chắn là vậy. Mình đi gym mỗi ngày, vừa tập, vừa tắm cũng mất cả hai tiếng mỗi ngày. Mình giữ được sức khỏe, giữ để không bị stress.”

Ông Quan, một người Mỹ gốc Việt ở bang Virginia, có thời gian từng nghỉ hưu nay làm việc trở lại, chia sẻ:

“Trường hợp cá nhân tôi làm lâu có hai lý do. Một là cần tiền, hai là bớt thời gian rỗi rãnh. Tôi có một ý nghĩ như thế này những người có trí nhớ thật tốt là những người đã có một quá khứ làm việc bằng trí não rất nhiều và bây giờ họ vẫn còn làm việc bằng trí não. Tôi giải thích theo tôi thôi, ví dụ như mình tập thể dục, đi bộ thì cái đó tốt cho sức khỏe cho thể xác, nhưng nếu mình đọc sách, nghiên cứu, suy nghĩ nhiều thì đó là một hình thức exercise cho bộ óc của mình.”

Một ông cụ người Mỹ gốc Việt không muốn nêu tên công tác tại một cơ quan công quyền cấp tiểu bang từ năm 1979 cho đến nay vẫn còn làm dù ông đã 91 tuổi.

Sau 40 năm làm công chức, ông dự trù hai năm nữa mới về hưu, nhưng không phải để nghỉ ngơi, mà là để theo học ngành y trở thành bác sĩ.

Ông cho biết tuy gần tuổi ‘bách niên’ nhưng sức khỏe ông rất tốt và công việc làm của ông giúp ông suy nghĩ nhiều nên trí nhớ không bị sa sút.

“Công việc của tôi nó kích thích về trí não, tác động về trí tuệ. Việc của tôi bây giờ là theo dõi công việc của tài chánh trưởng của một công ty. Đó là một công việc rất là sinh động, tác động đến trí tuệ,” ông nói với VOA.

Ngoài công việc tại cơ quan chính quyền tiểu bang, ông còn tích cực theo dõi những sinh hoạt cộng đồng người Việt tại Mỹ, nhất là sinh hoạt của Hội Cựu sinh viên Quốc gia Hành chánh Nam California và Hội Cựu sinh viên Quốc gia Hành chánh miền Đông Hoa Kỳ, vì ông chia sẻ, “cần hoạt động trong công việc, cả cộng đồng nữa.”

Theo Bác sĩ Đỗ Văn Hội hiện đang hành nghề ở bang Florida, người cao niên nghỉ hưu hay tiếp tục làm việc tốt hay không tùy thuộc công tác của họ và những hoạt động khi về hưu.

“Nếu về hưu mà chúng ta có thể dục thể thao, vẫn luyện trí nhớ thì đó là rất hay. Nếu không làm thì bất lợi, rất không tốt. Đôi khi ngân sách có thể giảm đi, gây ra những khủng hoảng. Tùy theo hoàn cảnh chứ không phải nhất thiết cứ về hưu là tốt, hay làm thêm là tốt đâu. Đi làm mà stress quá thì không tốt. Như tôi bây giờ cũng đã quá tuổi về hưu nhưng tôi vẫn đi làm, một tuần hai ngày, vẫn tốt hơn, vẫn cảm thấy thoải mái hơn, tinh phần phấn chấn hơn là ở nhà không biết làm gì, đôi khi có thể là hại hơn là lợi,” bác sĩ Hội giải thích.

Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân, chuyên về Lão khoa tại bang Virginia, cho biết trước khi về hưu, ông cũng nghiên cứu, tìm hiểu lợi-hại của việc tiếp tục làm hay về hưu.

“Theo tôi, ở một tuổi nào đó mình nên về hưu để được thời gian của mình. Nhưng khi về hưu phải tập thể dục đều đặn và có thì giờ để giải trí, chơi những trò chơi có tính cách bổ ích, giúp cho mình lâu quên như đánh cờ tướng, đánh mạt chược, hay chơi những trò đố chữ như trong sách báo. Có người học vẽ, có người học hát, có người tập đánh đàn. Như thế mình vẫn giữ được cơ thể của mình tốt, không bị lão hóa, không bị quên hay mắc những chứng bệnh lú lẫn,” bác sĩ Quân nói.

“Những người cần làm việc và thấy rằng mình đủ sức khỏe để làm thì cũng nên làm việc bớt lại để tránh những áp lực,” bác sĩ Quân đề nghị.

Theo Văn phòng Dân số, đến năm 2060, số người Mỹ trên 65 tuổi sẽ tăng gần gấp đôi, từ 52 triệu người vào năm 2018 lên thành 95 triệu người.


Hà Vũ

nguồn: VOA
viethoaiphuong
#24 Posted : Wednesday, September 25, 2019 5:55:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Pháp : Con người càng lẻ loi trong xã hội kết nối thông tin

Thùy Dương - RFI - Thứ Tư, ngày 25 tháng 9 năm 2019

83% dân số Pháp có kết nối mạng internet, 42% sử dụng mạng xã hội Facebook. Pháp có 66 triệu dân nhưng có tới 72 triệu điện thoại di động đang được sử dụng.

Tuy nhiên, theo hiệp hội Astrée - chuyên giúp đỡ những người có hoàn cảnh sống tách biệt - ẩn sau những con số nói trên là một vấn đề xã hội cần được lưu ý : tình trạng nhiều người Pháp rất ít gặp gỡ, giao tiếp với gia đình, người quen, bạn bè.

Theo một nghiên cứu mới được Viện Thống Kê Quốc Gia Pháp INSEE công bố hôm 03/09/2019, tổng cộng 23% số người được hỏi cho biết họ hiếm khi liên lạc với gia đình, người quen. INSEE dùng từ « người sống tách biệt » để chỉ nhưng người trên 16 tuổi, chỉ gặp gỡ hoặc liên lạc với các thành viên trong gia đình (trừ người đang chung sống), người quen, bạn bè tối đa 1 lần/tháng.

Thực ra, đây là kết quả khảo sát được thực hiện hồi năm 2015 đối với 21.000 người, nhưng giờ mới được công bố. Trước đó, INSEE đã hai lần có những nghiên cứu tương tự, hồi năm 2006 và 2011. Sau ba đợt khảo sát, các chuyên gia kết luận tỉ lệ người sống tách biệt tại Pháp, từ năm 2006 đến năm 2015, vẫn giữ ở mức ổn định.

Trả lời phỏng vấn của RFI Việt ngữ ngày 10/09/2019, chuyên gia thống kê Stéphane Legleye, đồng tác giả nghiên cứu của INSEE giải thích :

“Có ba kiểu sống tách biệt. Mọi người có các mối quan hệ gia đình và với những người quen biết xung quanh. Cụm từ “người quen biết xung quanh” ở đây là chỉ bạn bè, nhưng cũng bao gồm cả đồng nghiệp, hàng xóm. Có những người sống tách biệt với cả gia đình và người quen biết xung quanh: tỉ lệ này là 3%. 13% thì chỉ sống tách biệt với người quen biết xung quanh. Còn số người chỉ sống tách biệt khỏi gia đình là 7%. Tổng cộng, những người hiếm khi liên hệ hoặc với gia đình, hoặc người quen, hoặc với cả hai chiếm 23% số người được hỏi.

Nói tóm lại, chúng tôi thấy là tỉ lệ người sống tách biệt ít biến động theo thời gian, trong 6 năm qua. Các câu hỏi khảo sát về tần suất trong các mối quan hệ xã hội được đưa vào các cuộc điều tra cứ 3 năm 1 lần. Quả thực là trong 9 năm qua, từ năm 2006 đến năm 2015 thì tỉ lệ trên không tăng nhiều, thậm chí là tỉ lệ người sống tách biệt nhất (tách biệt với cả gia đình và người quen biết xung quanh) còn giảm một chút, từ 4% xuống còn 3%. Tỉ lệ những người hiếm khi liên lạc gặp gỡ với người quen biết xung quanh giảm từ 17% xuống còn 13%.

Trên thực tế thì những biến động trên có liên quan đến sự phát triển của các phương tiện giao tiếp điện tử từ xa. Theo các cuộc khảo sát năm 2006 và 2015 thì tỉ lệ người dân Pháp gặp gỡ nhau trực tiếp vẫn giữ ở mức gần như nhau. Trái lại, tỉ lệ giao tiếp từ xa qua các phương tiện liên lạc điện tử lại tăng. Cũng nhờ thế mà tỉ lệ người sống hoàn toàn tách biệt đã giảm. Tuy nhiên, mặc dù các phương tiện giao tiếp từ xa ngày trở nên phổ thông, nhưng vẫn còn nhiều người sống tách biệt ”.

Những người dễ rơi vào cảnh sống tách biệt

Những người sống tách biệt với gia đình và xã hội, họ là ai ? Nhà thống kê Stéphane Legleye cho biết thêm :

“Vâng, đúng là tỉ lệ những người cho biết hiếm khi gặp mặt trực tiếp hay liên lạc từ xa với gia đình hoặc người quen, bạn bè, tức là dưới 1 lần mỗi tháng, không hề thấp. Đó thường là những người trung niên, trình độ bằng cấp thấp, hay những người có công việc không thật ổn định. Nhìn chung là những người dễ bị tổn thương về mặt xã hội thường có xu hướng gặp gỡ hoặc liên hệ với mọi người xung quanh ít hơn so với những người khác. Mọi cuộc điều tra của chúng tôi đều cho thấy điều đó.

Có những người rất dễ tiếp xúc và nhiều mối quan hệ giao tiếp. Trái lại, một số người khác thì lại sống tách biệt hơn với thế giới xung quanh. Có nhiều lý do: có thể là do tính cách của họ, hoặc do họ có ít hay nhiều cơ hội, may mắn, rồi thì phải kể đến tính chất công việc, yếu tố gia đình, giáo dục, nơi sinh sống, chẳng hạn như ở thành phố lớn hay thị trấn nhỏ …

Yếu tố cơ hội, may mắn có nghĩa là, chẳng hạn, có những người tại nơi làm việc có nhiều điều kiện thuận lợi để nói chuyện, giao tiếp, trao đổi với các đồng nghiệp. Nhờ thế, họ có nhiều cơ may để kết thân với đồng nghiệp, phát triển mối quan hệ bạn bè hay giúp đỡ qua lại lẫn nhau. Đó chính là những cơ hội may mắn để mở rộng mạng lưới quan hệ xã hội. Nhiều người khác thì lại rơi vào những hoàn cảnh khiến họ phải sống tách biệt, chẳng hạn họ sống tại những thị trấn nhỏ xa xôi, hẻo lánh. Vì thế mà họ không dễ có cơ hội đi gặp gỡ người thân trong gia đình hay các đồng nghiệp, đại khái là như vậy”.

Liệu sự bùng nổ của các phương tiện thông tin liên lạc hiện đại thời công nghệ số như mạng xã hội, vidéo, thư điện tử … có giúp cho mọi người dễ dàng liên hệ với thế giới xung quanh hay không ? Theo tiến sĩStéphane Legleye thì không hoàn toàn như vậy :

“Không, có những điều có thể diễn ra tự nhiên do các yếu tố như phương thức giáo dục họ được hưởng, nơi chốn học hành và phát triển, cũng như các cơ hội xã hội mà họ có. Ai có may mắn được sống ở nơi có quan hệ xã hội phát triển hay được học hành thì có nhiều cơ hội gặp gỡ những người khác và có nhiều kiểu mạng lưới quan hệ xã hội, giữa bạn bè nhưng cũng về cả công việc hay về văn hóa. Người có ít cơ hội đi chơi đây đó thì cũng có ít mối quan hệ xã hội. Người có không thạo sử dụng các phương tiện giao tiếp điện tử hiện đại, ở đây tôi không đơn thuần nói đến việc chỉ dùng điện thoại để gọi điện mà tôi nói đến mạng internet, thì cũng không thể giao tiếp qua các mạng xã hội. Vì thế, họ sẽ thấy cách biệt với những người khác.

Chúng tôi ghi nhận một điều hoàn toàn cổ điển : địa vị xã hội của một người càng cao thì người đó càng có quan hệ xã hội rộng, trình độ học vấn và thu nhập càng cao thì quan hệ xã hội cũng càng rộng”.

So sánh với các nước láng giềng châu Âu

Nhìn rộng ra châu Âu, tỉ lệ sống tách biệt của người dân Pháp so với các nước láng giềng thì thế nào ? Theo báo Le Figaro ngày 05/09/2019, một khảo sát tại châu Âu hồi năm 2014 cho thấy Pháp vẫn là một trong những nước có tỉ lệ ít người sống tách biệt thấp. Tại Pháp, 12% số người trưởng thành được hỏi cho biết hàng tháng chỉ gặp gỡ người thân nhiều nhất một lần, so với tỉ lệ trung bình 18% tại châu Âu. Chuyên gia thống kê Stéphane Legleye giải thích rõ hơn :

“Phân tích mà Viện Thống Kê Quốc Gia Pháp INSEE công bố dựa vào kết quả một cuộc điều tra lớn quy mô quốc gia. Cũng có cuộc điều tra tương tự ở quy mô châu Âu nhưng họ không đề cập đến vấn đề sự tách biệt xã hội. Trái lại, có một cuộc điều tra xã hội mang tên “Cuộc điều tra xã hội châu Âu” quy mô nhỏ hơn nhưng được tiến hành đều đặn về quan hệ giao du trong xã hội và mức độ tách biệt trong quan hệ xã hội.

Đúng là nước Pháp là một trong số các nước mà tỉ lệ người sống tách biệt với xã hội thấp hơn tỉ lệ trung bình ở châu Âu. Ngoài Pháp ra thì Tây Ban Nha, Thụy Điển, Phần Lan và Hà Lan cũng là những nước có tỉ lệ người cho biết họ sống tách biệt là tương đối thấp so với các nước khác. Các quốc gia có tỉ lệ thấp nhất là Hà Lan, Đan Mạch, Thụy Điển và Bồ Đào Nha : dưới 12%. Sau đó là đến nhóm các nước gồm Pháp, Tây Ban Nha, Phần Lan, Áo, Croitia : 12-15%. Tiếp theo là Anh, Đức, Ba Lan, Ý …: 15-23%. Rồi đến Ireland : 23-31%. Tại Ukraina và các nước vùng Baltic, tỉ lệ này là trên 31%.”

Sống tách biệt và cảm giác cô đơn

Xin lưu ý là INSEE phân biệt người sống tách biệt và những người có cảm giác cô đơn. Trên thực tế, 2/3 số người được hỏi cho biết phần lớn thời gian họ cảm thấy cô đơn cho dù họ không phải những người sống cách biệt, vẫn thường xuyên gặp gỡ liên lạc với gia đình và người quen, bạn bè.

Lối sống tách biệt với xã hội có hệ quả tiêu cực tới cuộc sống của mọi người hay không ? Về vấn đề này, ôngStéphane Legleye khẳng định:

“Vâng, tất nhiên là lối sống tách biệt thì làm tăng cảm giác cô độc, mặc dù cảm giác cô đơn, đơn độc thì không hoàn toàn là do sống tách biệt với xã hội tạo nên. Có những người vẫn thường xuyên gặp gỡ gia đình, bạn bè nhưng họ vẫn thấy cô đơn. Cuộc khảo sát cho chúng tôi thấy điều đó. Nhưng mà dẫu sao thì việc ít duy trì quan hệ dù là với gia đình hay với người quen biết đều khiến người ta dễ có nguy cơ cảm thấy cô đơn. Điều này có nghĩa là họ thường xuống tinh thần và nhìn chung là sức khỏe tinh thần bị suy kém đi, ảnh hưởng tới sức khỏe …

Tuy nhiên, quan hệ nhân - quả cũng không hoàn toàn là theo hướng như trên. Cũng có thể là nhiều người vì ốm đau, bệnh tật mà giảm bớt các mối quan hệ xã hội, bởi vì việc duy trì các mối giao tiếp trở nên phức tạp hơn đối với họ. Nhìn chung, điều này có nghĩa là lối sống tách biệt và sức khỏe thể chất, tinh thần có tác động qua lại lẫn nhau theo cả hai chiều.

Và khi những người này sống tách biệt khỏi các mối quan hệ xã hội, họ sẽ ít nhận được sự giúp đỡ từ gia đình, người thân quen, bạn bè trong trường hợp cần thiết”.

Để giúp đỡ những người sống tách biệt với gia đình và xã hội, tại Pháp có những hiệp hội, tổ chức chuyên giúp đỡ những người này. Chẳng hạn hiệp hội Anh Em Của Người Nghèo - Petits Frères des Pauvres hay hiệp hội Astrée. Astrée được thành lập hồi năm 1987, cho đến nay đã hỗ trợ được tổng cộng 40.000 người, trong số đó 73% là phụ nữ, độ tuổi trung bình của những người được giúp đỡ là 49 tuổi. Hiệp hội có 500 tình nguyện viên, hoạt động tại 12 thành phố như Paris, Lille, Bordeaux, Toulouse, Lyon …, với kinh phí hoạt động 500.000 euro mỗi năm và hiện đang hỗ trợ 700 người.

Ngoài ra, với sự bùng nổ của công nghệ số, hiện có nhiều ứng dụng được tạo ra để giúp những người sống tách biệt, đặc biệt là người cao tuổi sống xa con cháu, có nhiều cơ hội liên lạc với con cháu hơn, dưới nhiều cách thức khác nhau, giúp các cụ già bớt cảm giác cô đơn. Theo một nghiên cứu hồi của tổ chức Fondation de France, 27% số người cao tuổi tại Pháp sống một mình năm 2014, so với tỉ lệ 16% hồi năm 2010.

Bưu điện Pháp, trong bối cảnh ngành bưu chính gặp nhiều khó khăn, đã mở rộng phạm vi hoạt động sang nhiều lĩnh vực, trong đó có dịch vụ hỗ trợ các gia đình thăm nom cha mẹ già yếu ở xa với mức phí 19,90 -94,40 euro/tháng. Tuy nhiên, hiệp hội Anh Em Của Người Nghèo - Petits Frères des Pauvres cho rằng dịch vụ này chỉ hỗ trợ được những người có con cái và có điều kiện kinh tế khá giả. Còn những người khó khăn thực sự vẫn đang bị gạt ra bên lề ...



Phượng Các
#25 Posted : Friday, February 10, 2023 7:41:12 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Ý TƯỞNG CỦA BÀ LÃO 83 TUỔI

Một bà lão, 83 tuổi, trông sang trọng ăn mặc đẹp đẽ, chỉnh tề. Đúng lúc 8 giờ sáng, bà thoa son, tóc uốn đúng thời trang... bà chuẩn bị đi vào ở trong khu dưỡng lão. Chồng bà vừa mất không lâu nên bà không ngại ngùng gì đi vào viện dưỡng lão.
Bà ngồi chờ trong phòng chờ đợi đã vài giờ; bà cười thật tươi khi có người đến cho biết phòng bà đã sẵn sàng.
Khi bà di chuyển chậm chạp đến nơi thang máy, người nhân viên kể cho bà nghe chi tiết về căn phòng kể cả cái màn cửa sổ đẹp thế nào.
Tôi thích quá!. Bà nói như đứa bé lên 8 tuổi lần đầu nhận được thú cưng.
Nhưng bà Jones à, bà chưa thấy căn phòng đó mà ?
Đó không thành vấn đề... Hạnh phúc là những gì mình quyết định qua thời gian dài. Cho dù tôi thích căn phòng hay không, nó không tùy thuộc vào cách trang hoàng bàn ghế, giường tủ trong đó. Nó tùy thuộc vào cách suy nghĩ của tôi.Tôi đã quyết định tôi thích nó; đó là quyết định tôi chọn mỗi buổi sáng khi tôi thức dậy.
Tôi có sự lựa chọn:
1/ Hoặc là tôi nằm suốt ngày, ôm ấp những khó khăn vì những phần của cơ thể hết làm việc.
2/ Bước ra khỏi giường và cám ơn cho những cơ phận còn làm việc tốt.
Mỗi ngày là một món quà tặng, và ngày nào tôi còn mở mắt, tôi sẽ tập trung vào ngày mới và hạnh phúc với những kỷ niệm tôi đã chất chứa dành cho giai đoạn nầy.
HẠNH PHÚC nó giống như tài khoản trong ngân hàng bạn; bạn chỉ rút ra những gì bạn đã gởi vào. Cho nên tôi khuyên bạn, hãy gởi vào thật nhiều hạnh phúc vào trong tài khoản của bạn.
Hãy ghi nhớ năm điều đơn giản nầy:
1. Rũ bỏ khỏi tim bạn những thù hận hay bất hòa.
2. Trút bỏ những lo âu.
3. Sống đơn giản.
4. Cho đi nhiều hơn.
5. Nhận lại ít đi.
:: Tran An Bình dịch (nguyên tác Richard Strachan)
( Hình cụ bà 83 tuổi đã chuẩn bị để vào sống viện dưỡng lão )

Sưu tầm
My Lan Phạm
Phượng Các
#26 Posted : Tuesday, September 19, 2023 11:51:17 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
LỜI CÁO BIỆT TỐT ĐẸP


Nữ sĩ Quỳnh Dao nhà văn, nhà biên kịch với các tác phẩm điện ảnh nổi tiếng được chuyển thể như "Dòng Sông Ly Biệt", "Hoàn Châu Cách Cách",... Mới đây, bà đã có một tâm thư dặn dò con trai và con dâu lo lắng cho chuyện hậu sự sau này của bà.
Ở độ tuổi 79 gần đất xa trời, nữ sĩ Quỳnh Dao cho biết, gần đây bà đọc được một bài viết mang tên "Lời cáo biệt tốt đẹp dành cho bản thân" và nhận ra rằng pháp luật có một thứ gọi là "Quyền được quyết định của người bệnh"


Quỳnh Dao viết thêm: "Năm nay mẹ 79 tuổi, năm sau đã là 80. Sống đến tuổi này đã là sự ban ơn của thượng đế đối với mẹ. Chính vì lẽ đó, từ giờ trở đi, mẹ sẽ đón nhận cái chết với nụ cười trên môi. Mong muốn của mẹ chỉ là:
1. Dù mẹ có lâm trọng bệnh thế nào, nhất quyết không được phẫu thuật, hãy để mẹ ra đi nhanh chóng. Chừng nào mẹ còn minh mẫn làm chủ được mọi thứ thì hãy để mẹ làm chủ, bằng không thì phải nghe theo ý nguyện của mẹ.
2. Không được đưa mẹ vào phòng điều trị hồi sức cấp cứu đặc biệt.
3. Bất luận là chuyện gì, tuyệt đối không được lắp ống thở cho mẹ. Bởi vì một khi mẹ đã mất khả năng nuốt, tức là cũng mất đi niềm vui ăn uống. Mẹ không muốn sống cuộc sống như vậy.
4. Thêm một điều nữa, dù có chuyện gì, cũng không được đặt ống truyền chất bổ cho mẹ. Kể cả ống thông, ống thở,... đều không được.
5. Mẹ đã từng nhắc nhở rồi, những biện pháp cứu sống như điện giật, các loại máy móc, tất cả đều không được dùng. Mẹ muốn ra đi nhẹ nhàng, điều này còn quan trọng hơn việc để mẹ sống trong đớn đau.
Mẹ đã từng nói: "Khi còn sống, nguyện là ánh lửa, cháy hết mình tới phút cuối cuộc đời. Lúc chết đi, nguyện là hoa tuyết, lất phất rơi, hóa thành cát bụi".

Nữ sĩ quyết định bà không muốn mai táng theo nghi thức tôn giáo truyền thống mọi người vẫn hay làm. Bà dặn con không đăng cáo phó, không làm lễ truy điệu, không đốt vàng mã,... Bà muốn mọi việc diễn ra lặng lẽ, đơn giản, không phô trương. "Cái chết là việc riêng, đừng làm phiền người khác, càng đừng làm phiền những người yêu mến mẹ. Nếu thật lòng yêu mẹ, họ sẽ hiểu cho mẹ..." , "sau này, tiết Thanh Minh cũng không cần cúng bái, vì mẹ đã không còn tồn tại".
Bà còn dặn con cháu rằng: "Trái đất đang ngày càng ấm lên, đốt giấy đốt hương đều đang phá hoại quả địa cầu này, Chúng ta có nghĩa vụ giữ gìn môi trường sống sạch sẽ cho những sinh mệnh mới đang nối tiếp nhau chào đời".

Sưu Tầm.
Phượng Các
#27 Posted : Wednesday, October 18, 2023 11:58:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Hạnh Phúc Tuổi Không Còn Trẻ Nữa





Tinhgia 1.png



Đây là bài số sáu trăm tám mươi bốn (684) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.



Bà hàng xóm người Romanie của tôi mới trở lại nước Mỹ sau hơn 3 tháng về thăm gia đình ở Romania.

Gia đình người hàng xóm này rất dễ thương và thường biếu tôi hoa trái bà trồng ở vườn bà và tôi cũng "lại quả" lai với trái lê, trái hồng vườn nhà tôi. Bà mới về nhà mà chịu khó chạy qua nhà tôi để tặng quà kỷ niệm cho tôi và còn hái một mớ nho tươi trồng ở vườn nhà bà cho tôi ăn ngọt miệng nữa chứ. Thế là tôi phải réo ông xã tôi ra hái một vài trái lê, trái hồng vườn nhà tôi để "lại quả" Bà cho vui tình hàng xóm.

Chàng bây giờ "không còn trẻ nữa" nên tôi chỉ nhờ chàng dùng cái lồng hái trái của Home Depot để hái trái hồng, trái Asian pear được trái nào hay trái nấy chứ không dám bảo chàng trèo thang hái lê như những năm trước nữa. Thế mà chàng cũng hái được một mớ hồng và lê đủ để cúng Phật và biếu bà hàng xóm Maria. Giỏi quá! Cảm ơn ông xã nhé. Smile!



AnhMinhhaihong 10-12-23.jpg



Mời xem

Youtube Anh Minh hái Asian Pear cúng Phật và biếu hàng xóm

https://youtu.be/wmAUfiCHBu8



Tôi và chàng thỉnh thoảng ra làm vườn hay hốt lá vàng chung với nhau để chụp hình hay quay video cho tôi làm youtube gửi bà con và thân hữu coi cho vui.



Kỳ này tôi lại là "camera woman" vì chàng là "movie star" chính hái lê chứ tôi sức mấy mà hái nổi những trái lê ở trên cao với cái lồng hái quá nặng.



Mỗi lần hai đứa chúng tôi bên nhau làm việc gì, tôi thường nhớ đến bài thơ Đôi Dép của bác Hoàng Lê gửi email tặng tôi trước đây.



Mỗi thứ năm hằng tuần đi họp với Nhóm Sinh Hoạt Người Việt, tôi thường gặp cụ bà Hoàng Lê năm nay hơn 80 tuổi mà người viết rất quý mến vì tinh thần hăng hái tham gia sinh hoạt của cụ. Cụ không vắng mặt ngày nào dù tuổi già sức yếu. Cụ đã chia sẻ với người viết bài thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên rất hay và cảm động nói lên tình yêu đơn sơ, khắn khít của vợ chồng gắn bó bên nhau giống như đôi dép dưới đây:



Đôi Dép



Doi dep.jpg




Bài thơ đầu anh viết tặng cho em

Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi, cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh, nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia.

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít bước song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.

Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải - trái
Như tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.



(Nguồn: trích trong bài thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên- Cảm ơn bác HL)



Mùa Thu lá bay làm rung động trái tim tình cảm của chúng ta nên người viết xin được chia sẻ cùng các bạn bài thơ này để bạn và tôi cùng được sống một ít phút giây lãng mạn của tình yêu chồng vợ, để mà cùng khoan dung, tha thứ cho nhau mỗi khi bị “cằn nhằn”, bạn nhé. Bạn đồng ý chăng?



Quý ông chắc chắn là yêu thương bà xã lắm rồi, nhưng vì tự ái của quý ông “to như cái nia” cho nên nếu “bị” bà xã “nhờ giúp đỡ” hay “cằn nhằn” hoặc “khó chịu” chút đỉnh thì xin hãy cứ làm vui lòng bà xã cho rồi, chuyện gì cũng nên phiên phiến một tí, chiều bà xã một tí, “galant” một tí, giống như quan điểm sống của nhân vật ông Hai Hô trong truyện ngắn Phiên PhiếnTuổi Già của tác giả Tràm Cà Mau là “thiên hạ thái bình” ngay.

“Thắng tranh luận, cũng chưa chắc mình đã giỏi hơn người, mà giỏi hơn để làm chi? Và cũng chưa chắc ngưòi ta đã chịu cái lý của mình là đúng. Trong tình vợ chồng cũng vậy, nhiều ông nhiều bà tranh hơn thua từng ly, từng tí, cãi vả nhau tưng bừng về những điều không ích lợi chi cho ai cả. Rồi giận nhau, nói nặng nhau, làm nhau đau đớn vì lời nói thiếu tử tế, thiếu lịch sự. Có ích lợi gì đâu. Tranh nhau thắng thua, làm sứt mẻ hạnh phúc gia đình, làm mất đi thì giờ quý báu bên nhau, làm không khí gia đình nặng nề. Đừng bao giờ nói là phải làm cho ra lẽ, không thì hoá "lừng". Hãy cứ để cho chồng mình, vợ mình "lừng" đi, cho họ sướng. Tại sao đi ra ngoài, không dám "lừng" với thiên hạ, mà về nhà lại "lừng" nhau làm chi cho mất vui.”

Những buổi họp mặt anh em bạn cũ, ông không bao giờ bỏ qua, ông nói là không tham dự thì uổng lắm. Ông cho rằng, tuổi già, mà còn gặp lại được bạn xưa, thì không còn gì quý báu hơn. Nằm nhà xem sách, xem truyền hình, đá banh, đâu vui bằng gặp bạn cũ. Gặp dịp vui, thì cứ vui kẻo uổng, biết mình còn sống được bao lâu nữa mà mãi phí ngày giờ chạy theo lợi lộc.

Mỗi khi có ai mời đi đám cưới, tiệc tùng, ông đến đúng giờ, mà thiên hạ tà tà đến trể, ông cũng không bực mình. Bởi người ta quen giờ cao su rồi. Họ có cả trăm ngàn lý do để biện minh. Ông có đến sớm, thì cũng có cái lợi khác, được nói chuyện, gặp gỡ, tâm sự tào lao với những bạn bè mà từ lâu ít có dịp gặp nhau. Cũng vui và quý. Dễ chi có cơ hội thuận tiện để gặp nhau. Đến khi dọn thức ăn ra, không còn cơ hội để nói chuyện nữa, vì ai nấy, lo gắp, lo nhai, không rảnh mà nói chuyện. Khi ăn xong, thì bạn bè vội vã ra về, vì đường xa, vì đêm khuya, vì mệt nhọc. Bởi vậy, ông cứ vui với cái bê bối của thiên hạ, và bằng lòng với câu "Không ăn đậu không phải Mễ, không đi trễ, không phải Việt Nam."

Ông Tư Hô thường nói, tuổi già, cứ phiên phiến với mọi sự, cho khoẻ, cho sướng cái thân già của mình.

(Nguồn: Phiến phiến Tuổi Già của Tràm Cà Mau- Cám ơn tác giả TCM)

Bạn và tôi đang ở tuổi “không còn trẻ nữa U70, U80 rồi nên cũng cần tìm cách sống hạnh phúc cho tuổi già như những lời đề nghị của một tác giả không thầy đề tên trong bài sưu tầm dưới đây:

Bí quyết sống Hạnh phúc trong tuổi già



th.jpg


Trước tuổi trung niên – Đừng sợ hãi !



Sau tuổi trung niên – Đừng tiếc nuối !Hãy tận hưởng cuộc đời lúc nào có thể…

Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối. Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích.

Khi có cơ hội, hãy họp mặt với các Ông, Bà bạn già. Họp mặt không chỉ để ăn uống; mà để tận dụng khoảng thời-gian-chẳng-còn-lại-bao-nhiêu.

Tiền gởi trong Ngân hàng chưa hẳn là của bạn. Khi có dịp cần tiêu, thì cứ tiêu, & hãy đối xử tốt với chính mình vì mình đang mỗi ngày một già đi. Thích ăn gì, cứ ăn! Điều quan trọng là bạn cảm thấy hạnh phúc. Thực phẩm tốt cho sức khỏe – ăn thường xuyên và nhiều – nhưng không hẳn chỉ ăn có thế.Thực phẩm không tốt cho sức khỏe – thỉnh thoảng ăn một chút – không nhất thiết phải tuyệt đối kiêng những thực phẩm này.

Hãy chữa bệnh bằng sự lạc quan. Dù bạn giàu hay nghèo.



Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế.Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không nuối tiếc. Hãy để các bác sĩ chăm sóc sức khỏe cho mình, để Thượng Đế chăm sóc cuộc đời và yêu thương mình, nhưng chính mình phải làm chủ tâm trạng mình.Nếu sự lo âu có thể chữa khỏi bệnh cho bạn, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu sự lo âu có thể giúp bạn sống lâu, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu lo âu có thể đem đổi lấy hạnh phúc, thì bạn cứ lo âu đi!

Con cái sẽ tự gây dựng nên gia sản của chúng. Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của mình. Thân thể mình – cần chú ý hơn đến sức khỏe, chỉ mình biết sức mình hơn ai hết.

Quỹ hưu trí – tiền do bạn làm ra, nên giữ cho chính mình là tốt nhất.

Người bạn đời – hãy trân quý từng giây phút sống bên nửa-kia-của-mình; rồi một trong hai nửa sẽ ra đi trước.

TÌNH YÊU LÝ TƯỞNG

Các bạn già – hãy nắm lấy mọi cơ hội để gặp nhau. Cơ hội sẽ hiếm hoi dần với thời gian.

CÙNG BẠN BÈ, MỖI NGÀY TA HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT

VÀ VUI VẺ VỚI NHAU !!!

Dòng nước không bao giờ chảy ngược lại.Dòng đời cũng vậy, hãy vui sống!

(Nguồn: internet- Không thấy đề tên tác giả)



Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn



Sương Lam



(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gử-MCTN 684-ORTB 1113-101823)




Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com

http://www.youtube.com/user/suonglam

https://www.pinterest.com/suonglamt/
Users browsing this topic
Guest
2 Pages<12
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.