Bánh Scones
Lần đầu tiên tôi biết bánh này là lần đi chơi vùng gần Bath theo một nhóm thân hữu. Người hướng dẫn viên đã đưa vào một quán nhỏ kiểu xưa trần thấp với các xà gỗ trên đầu làm ngại ngùng những anh thuộc lọai sếu vườn. Chúng tôi vào quán chỉ để giải lao thôi chớ không phải đói bụng mà vào. Người tài xế kiêm hướng dẫn viên bảo là ở đây nổi tiếng với món bánh scone, nên thử cho biết. Ở Mỹ có thứ này chớ sao không, nhưng tôi chưa bao giờ ăn ở Mỹ. Vậy là mọi người "kêu" món này. Bánh scone phải ăn với clotted cream và mứt mới đúng điệu. Mứt cam, mứt dâu, mứt táo v...v... Nếu không có hai thứ này trét vô thì bánh lạt lẽo, không ra gì hết. Bánh mới hoặc ít ra cũng hâm nóng một chút thì mới ngon. Cắn một miếng vào miệng ai nấy xúyt xoa, ngạc nhiên vì ngon. Ăn bánh này thì nên uống với trà. Người Anh thích "nhẫm xà" với sữa tươi với đường hoặc không. Khi uống trà thì phải ăn chút bánh ngọt. Và bánh scone rất thích hợp cho buổi ăn nhẹ này ....Với tôi thì có khi một nửa bánh, cắt theo lối trảm yêu, rồi trét cả hai thứ phụ tùng đó vào, là đủ. Tôi không cần tới nguyên cái bánh.
Từ dạo đó, tôi thỉnh thoảng gọi món này khi có dịp ngồi quán, nhưng cái thuở ban đầu, cái vị của buổi đầu tiên vẫn là hạng nhất.
Sau này trở lại Mỹ, nếu có dịp thấy bánh scone ở một cửa hàng bán bánh ngọt tôi vẫn gọi để nhớ lại một quãng thời vui thú đã qua.