Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,837 Points: 0
|
Nhẫn Nại Dạy Con Một sáng mùa Xuân, vào ngày thứ Hai, chị Tâm lái xe đưa Tánh (24 tuổi), cậu con trai yêu quí của chị đi gặp "sếp lớn" để nói chuyện công ăn, việc làm cho cậu. Lái xe tới 1 ngã tư không có đèn xanh, đỏ - bị kẹt xe. Chị Tâm nhường cho những chiếc xe khác chạy trước - Chị lái từ từ và cứ nhường luôn tay trái, tay phải, đàng trước, đàng sau... Tánh ngồi kế bên trong lòng cậu bực bội lắm, cậu thở ra đốt hút thuốc phì phà khói lia lịa... Rồi buông lời nói với Mẹ : "Mẹ cứ để cho người ta dẫm lên chân Mẹ hoài". Chị Tâm nghe... chị vẫn yên lặng lo lái xe, nhưng chị nghĩ : "Cha chả, hôm nay con mình muốn dạy đời cho mình đây... Nhưng mình đang lo công chuyện cho nó. Mình phải nhịn con mới được...". Chị Tâm vẫn điềm nhiên lái xe...và tới nơi... Công chuyện của Tánh được thuận buồm, xuôi gió...
Mãi đến chiều thứ Bảy, hôm ấy không có Hiền, cô con gái của chị Tâm ở nhà. Chị thấy Tánh đang nghe nhạc ở trong phòng cậu. Sẳn cơ hội không có mặt người thứ ba, chị gọi Tánh ra phòng khách cho chị hỏi vài điều. Tánh hồn nhiên hỏi Mẹ : - Chuyện gì vậy Mẹ ? Chị Tâm đưa tay ngoắt con : - Đến gần đây, ngồi đây với mẹ ! Tánh đến ngồi gần chị Tâm. Chị Tâm đưa tay lên vuốt vuốt tóc con và nói vài lời đùa đùa : - Lúc này coi đẹp trai dữ à nghen ! Ê, có "bồ" với cô nào chưa, kể cho mẹ nghe đi ? Tánh lắc đầu nũng nịu với mẹ ... : - Không. Không có ai đâu mẹ ơi ! Con mới có việc làm mà ! Chị Tâm thấy con đang vui vẻ, chị liền nhắc : - Nè, bữa hôm con nói, mẹ cứ để cho người ta dẫm lên chân mẹ hoài. Nếu mẹ không nhẫn nhục, nhường nhịn "thế gian" thì làm sao con được như ngày hôm nay, làm sao yên ổn để mẹ đi làm lo cho các con và bà Ngoại ! Nghe tới đây, Tánh sực nhớ bữa hôm cậu nói... Bèn quay sang ôm mẹ : - Má ơi ! Mẹ ơi ! Con xin lỗi ! Con xin lỗi ! Ngàn lần xin lỗi Mẹ ! Chị Tâm ôm con vào lòng với đầy tình mẫu tử thương yêu...
vdn Ngoại ô Paris - ngày 3 tháng 3 năm 2005 (Hình ViVi)
|