Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

truyện "Ngụ Ngôn" có tác giả
viethoaiphuong
#1 Posted : Sunday, October 7, 2012 1:52:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Thằng Ngố



Tôn Nữ Hoàng Hoa


Không biết hằn có tên tuổi hay không nhưng làng xóm từ trên xuống dưới cứ gọi hắn là Thằng Ngố. Họ gọi hắn là thằng Ngố là bởi cái tật nghêu ngao từ làng trên xóm dưới của nó về những chuyện tào lao trong làng. Hắn chẳng biết mô tê gì về chuyện làng, chuyện nước mà hễ ở đâu có vấn đề gì hắn cũng xía vào rồi phán xét như quan tòa ra án lệnh



Cũng có người thương hắn bởi cái tính tào lao của hắn mà cũng lắm kẽ chửi cha mắng mẹ của hắn thậm chí còn đào mồ mã gia tiên dòng họ của hắn ra chửi. Ấy thế mà hắn cũng chưa tĩnh vẫn cứ tưởng giọng nói của hắn là giọng người kẽ cả, nên càng ngày càng phách tấu phách tá một cách hợm hĩnh. Chính vì cái lý do đó mà họ đã chôn đi cái tên do cha sinh mẹ đẽ âu yếm đặt cho hắn để đổi lại cả làng xóm tặng cho nó cái tên là Thằng Ngố.



Có lần trong làng chửi hắn quá cở, hắn mới bỏ ra đi. Người ta hỏi hắn đi đâu thì hắn bảo hắn đang đi tìm hắn. Người trong làng nghe hắn nói vậy thì phân vân không biết có nên tin hay không?. Chẳng khác gì có một lần hắn đang ngồi trên lưng bò mà đếm đàn bò rồi hốt hoảng la lên đàn bò đã thiếu một con Người trong làng cười ầm lên về chuyện Thằng Ngố đếm bò.



Nghe chuyện thằng Ngố đếm bò có người quan tâm khuyên nó, có người bận tâm và cẩn thận thì lấy bài học của Thằng Ngố mà phòng thân vì nhỡ biết đâu cũng có một lúc nào đó trong đời mình cũng lâm vào hoàn cảnh như Thằng Ngố. Còn người vô tâm thì không để ý. Nghe chuyện có vẽ hoạt kê thì họ cười nhưng lại quên đi ngay sau đó.



Hắn vào đời bằng một hành trang không quá nặng chỉ vỏn vẹn một chữ KHAO mà hắn đã khát từ lúc lọt lòng mẹ



Hắn đã tự mình thỏa mãn cơn khát của nó bằng những ngụm nước trong những ao hồ nước đọng. Tuy nước thiếu vệ sinh đục ngầu nhưng vì quá khát nó nuốt trửng từng ngụm vội vàng Cho đến khi những vi trùng từ những cơn khát của nó thấm vào óc thì hắn đã phát sinh cái bệnh nghêu ngao vô trách nhiệm mà cả làng đã từng lên án Sau cùng họ đành bó tay mà đặt cho hắn là Thằng Ngố



Sau khi nghe thằng Ngố thất thểu tự đi tìm mình mà hắn đã đánh mất từ xó xỉnh nào, người trong Làng cũng cảm thấy tội mà không đã động gì đến hắn nữa. Nhưng khi hắn trở về đã không tìm được chính mình, đã không thỏa mãn trên những cơn khát của mình lại còn mang về một hành trang khác không nặng mà cũng không nhẹ đó là KHAO



Hắn đã bắt đầu khát và khao những loại nước khác với những ngụm nước từ ao hồ dơ dáy Nhưng chả có ai khao cho hắn trong khi hắn không đủ khả năng khao cho mình Vì thế hắn mới đi vào những hình thức đảng phái chính trị để thòa mãn cái khát khao lâu ngày của hắn



Hắn đáng cho người ta tha thứ vì hắn dám công khai sự khát khao của hắn. Hắn dám nói hắn đang mất chính mình mà không biết chính bản thân của hắn thất lạc ở xó xỉnh nào Trong khi trong xã hội có rất nhiều người đã đánh mất chính mình mà không dám đi tìm lại bản thân.



Hơn nữa Thằng Ngố chỉ khao khát một thứ nước trong vì đầu óc của nó đã bị vi trùng từ ao hồ gậm nhấm do đó hắn ăn nói lung tung chọc cho làng trên , xóm dưới chửi bới đêm ngày.



Nhưng sau khi vào đảng thi hắn không còn khát nước nữa mà khát nhiều thứ khác . Hắn khát khao quyền lực rồi hoang tưởng cho mình là kẽ quyền uy trong thiên hạ Cho nên mỗi lời nói của hắn là phải những lời tiên chỉ phải có tính cách thống trị kẽ khác. Cả làng lại chửi hắn vì sư hoang tưởng khát khao của hắn Nhưng tội nghiệp vì trí óc của nó đã bị nhiễm vi trùng, do đó nó đã phát ngôn trong hoang tưởng là cửa ngõ của bịnh tâm thần



Cả làng bây giờ không ai còn nhớ đến sự tồn tại của hắn Vì thế sợ bị lãng quên lâu lâu hắn nhảy đổng ra chửi người đi qua kẽ đi lại vô tội vạ để hắn khát khao là làng trên xóm dứơi vẫn còn nhớ đến sự tồn tại của hắn.



Thật tội cho Thằng Ngố bấy giờ thì hắn không biết hắn có còn mò mẫm đi tìm chính mình trong mê lộ của cuộc đời



Cái thể hiện xác thân đang đánh mất bổn lai diện mục đang thất thểu ngoài kia trong khi miệng nó gọi ơi ới cái mình đang chui rúc ở đâu?



Cái xác phàm của hắn cứ nghênh ngang giữa cõi đời tìm kiếm như một chui rúc mới trên một mê lộ khác của cuộc đời . Hắn nhân danh hắn để phê phán tha nhân trong lúc hắn đang mò mẫm dò xét truy nguyên về mình



Có phải thằng Ngố đáng thương không? bởi vì trong khi hắn đi truy nguyên về mình thì sự ly tâm càng ngày càng rời xa hắn trong khi hắn vẫn đuổi bắt chính mình?



Và trong chúng ta nếu không quán niệm tu thân thì sự biệt ly giữa tâm lành và niệm tốt sẽ không còn có cơ hội trùng tu và con người sẽ phải là những kẽ đáng thương, vẫn cứ nhìn thấy cuộc đời tạm dung này rất đáng thương Vì sao ? Vì đêm vẫn bềnh bồng một vầng sao nhạt mà trong đó không có một lời cảnh tĩnh, một dấu hiệu đánh thức mê muội của kẽ đã đánh mất chính mình



Một khi Thằng Ngốc thất thểu đi tìm ra được chính mình thì lúc đó hắn mới hiểu được rằng bất cứ một công việc chung , một phương án chung đếu có sự suy nghĩ của hằng tỷ người mà hằng tỷ người có hằng tỷ khuôn mặt khác nhau, thì cũng có một tỷ cách thức làm việc khác nhau và cái hiểu cũng khác nhau trên cùng một vấn đề, một thuyết niệm thì chính lúc đó Thằng Ngố mới hết là Kẽ Đáng Thương.



Bởi trong cuộc đời này tất cả đều có tiếng nói từ núi, từ rừng, từ đồi nương, từ bướm, từ hoa, từ chim chóc muôn thú. Tất cả đều có tiếng nói trong tư tính lặng thầm yên lặng của nó. Và con người thì có thể lắng nghe tiếng nói của mình , của đồng loại. Nhưng cái đáng thương của con người là chỉ thích nghe tiếng nói của mình , từ mình , cho mình và từ đó cho rằng tiếng nói ấy có tính cách độc lập rồi từ tình cách độc lập lại còn mang hào quang rực rỡ của tính tự tôn và đồng thời đã hủy diệt đi sự tương quan giữa người và người cũng như đã vô tình hạn chế mọi khả năng của sự tiến hóa.



Chính vì tự tôn tự đại chỉ yêu tiếng nói của mình không ngắm nhìn ai ngoài cái bóng mình héo hon đang chao nghiêng trong bờ gương đối diện .



Ý thức tự tôn , tự đại chỉ là một hình ảnh của con ngựa đang sãi vó ngực trên đường thiên lý thật xa nhưng hàm khớp và mắt bị che thì chỉ còn lại tốc độ đui mù của một con đường một chiều bao la



Con ngựa cắm cùi miệt mài sãi vó trên dặm dài thiên lý bao la Trong bao la mà chẳng hiểu vô cùng , trên dặm dài mà không cảm hết mênh mông thì thật là đáng thương như những kẽ đáng thương đang yêu mình tiếng nói của mình mà xem ý kiến thiên hạ như cỏ rác



Tôn Nữ Hoàng Hoa

Ngày 6 tháng 10/2012


Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.